Nơi tận cùng của những bậc thang cao ngất, bức tường trắng toát của Phan Thiên thần điện đứng sừng sững trên đỉnh núi, ráng sớm rực rỡ, mây trắng bâng khuâng. Tất cả những thứ này hỗn hợp lại với nhau tạo thành một thứ ma lực kỳ dị, khiến người ta khiếp sợ. Khiến người ta khi đứng trên đỉnh núi, không tự chủ được mà để trào dâng từ nơi đáy lòng, thấm vào xương tủy một cảm giác vô cùng hoan hỉ, vô cùng kính sợ.
Nhưng trên bức tường này không thấy cửa đâu.
Nơi đáng lẽ phải là cánh cửa trên bức tường đó, được nặn thành một đôi tay khổng lồ.
Bàn tay ấy nắm chặt một thanh kiếm đá cao bằng người. Toàn bộ thanh kiếm đá sáng lóng lánh, ngoài quầng sáng xoay chuyển của ráng mây bao bọc xung quanh thì không còn trang sức gì khác.
Ngước mắt nhìn vào ánh dương chói mắt bên trên, trên bờ bức tường gần như tiếp cận đến bầu trời này, có gắn năm bức tượng bán thân khổng lồ. Năm bức tượng này lần lượt có các màu đỏ, đen, xanh, trắng, tím, đều dùng cả tảng bảo thạch thiên nhiên mà đẽo gọt thành. Nét mặt tượng thần mỗi bức một khác, bên trên mạ vàng óng ánh, hoa lệ đến độ khiến người ta phải kinh ngạc.
Nét mặt tượng thần có giận có vui, nhưng bức nào cũng đều khẽ chau mày lại, cơ hồ như vĩnh viễn đều đang suy tư bí mật thâm ảo của vũ trụ này.
Bộ Tiểu Loan nghiêng nghiêng đầu, lẩm bẩm nói: "Sao muội thấy quen quen thế nhỉ?”
Chúng nhân không ai nói gì. Năm tia sáng chói mắt từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-am-he-liet/1768207/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.