Phương trượng vuốt râu tán thưởng: “Tốt lắm, tốt lắm, thật hiếm thấy một đứa trẻ như con có tấm lòng như vậy, hiểu được đạo lý của kẻ làm con.”
Hồ Tử Thất đang ẩn mình sau bức bình phong nghe lén, không khỏi ngạc nhiên: “Hả? Đây chính là đạo lý của kẻ làm con sao? Nếu là ta, thà làm kế mẫu còn hơn, vừa có thể hại con còn được hưởng hiếu kính.”
Minh Tiên Tuyết nghe theo lời dạy của phương trượng, càng thận trọng hơn khi ở trong vương phủ, cung kính với Vương phi, hằng ngày đều chào hỏi sớm tối, đối xử thân thiện với thế tử cùng tuổi. Ngay cả khi bị ức hiếp, hắn cũng không hề than phiền.
Nhưng càng như vậy, Vương phi và Thế tử lại càng tìm cách hành hạ hắn.
Những ngày gần đây, Minh Tiên Tuyết khi thì bị trúng thực, khi thì té ngã xuống nước, thực ra những yêu ma bị linh lung tâm thu hút cũng không đáng sợ bằng sự tàn nhẫn của Vương phi và Thế tử.
Phương trượng nhìn tình cảnh ấy, không khỏi bất lực, bèn nói với Minh Tiên Tuyết:
“Chỉ là hiện giờ con còn quá nhỏ yếu, Quế Vương bận rộn công việc, không thể chăm sóc cho con, mà con lại không có mẫu thân ruột che chở, thật sự rất khó khăn, hay là con theo ta đến chùa Tướng Quốc tu hành. Nhưng như vậy, con sẽ không thể hưởng thụ vinh hoa phú quý của vương phủ, chỉ có thể sống cuộc đời thanh đạm nơi cửa Phật, không biết con có bằng lòng không?”
Minh Tiên Tuyết dập đầu thưa: “Đệ tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-yeu-quyen-ru-doa-hoa-cao-ngao/3713506/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.