Đại điện, Phủ Thanh Quang,
"Aaa...!! Cái gì vậy trời!? Bộ sưu tập bình của ta bị làm sao thế này!?..."
Trong Đại điện, thiếu niên vẻ mặt u ám tuyệt vọng, quỳ trước kệ tủ. Thanh âm nghe còn giống như trời đất sắp sụp tới nơi.
Sở dĩ là vì cậu từ nhỏ đã thích đi sưu tập những chiếc bình đẹp, tất cả bình trên kệ tủ đây đều là do bao mồ hôi công sức đổ ra mới lấy về được. Vậy mà cậu chỉ đi ra ngoài có vài tháng, trở về liền thấy hơn một nửa số bình trên kệ đã vỡ nát hết sạch! Thử hỏi là có hay không nên tức giận!?
Một tì nữ đứng bên cạnh không nhịn được mà lại gần khuyên nhủ:"Tiểu Thiếu gia, người cũng đừng nên quá đau buồn...". Chỉ là mấy chiếc bình thôi, cũng không nên làm cái vẻ mặt đưa đám đó làm gì, người ta nhìn vào còn tưởng Tiểu Thiếu gia của phủ Thanh Quang bị bệnh nan y sắp chết rồi không bằng...
Nghe tì nữ nói xong, thiếu niên đang quỳ khóc thảm thương kia bỗng chốc quay ngoắt đầu về phía nàng. Trên khuôn mặt vẫn còn vương vài giọt nước mắt, tức giận mà nói:
"Ngươi sao mà hiểu được a!? Đây đều là những chiếc bình độc nhất vô nhị đó! Ngươi coi rẻ chúng như vậy sau này chắc chắn trong nhà ngươi sẽ không có lấy một chiếc bình nào!"
Tì nữ:"...". Tức giận mà một tí đe dọa cũng không có.
Đúng lúc này, bên ngoài cửa điện bỗng chuyền đến một giọng nói:
"Mới sáng sớm có cái gì mà ồn ào vậy?".
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-yeu-nang-la-cua-ta/1982427/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.