Chưa đợi Bạch Ly và Viêm Thiên kịp phản ứng lại, quả nhiên từ phía đại điện truyền tới một thanh âm:
"Tiểu Ly, em về rồi à?".
Chỉ là một câu nói, bất quá vô cùng trong trẻo, giống như nước suối trong vắt nhất của buổi sớm mai, ngọt ngào lại êm ái, lưu luyến lại nhẹ nhàng, dù là ai nghe đi chăng nữa đều sẽ bị sự ngọt ngào trong trẻo ấy câu dẫn thần trí.
Đáng ngạc nhiên là thanh âm này phi thường quen thuộc đối với Bạch Ly, đương lúc cô còn đang phân vân có phải người mình biết hay không thì nữ nhân vừa nói đã từ bên trong đại điện đi ra.
Nữ nhân bước ra xinh đẹp diễm lệ tuyệt trần. Gương mặt hiền hòa phúc hậu, dáng người thon thả yểu điệu. Làn da trắng ngần cùng với mái tóc đen dài như thác đổ xuống phía sau lưng. Một thân y phục trắng lấp lánh khiến cho ai cũng lầm tưởng là tiên nhân giáng thế. Đẹp nhất có lẽ còn phải nói đến đôi mắt như hoa anh đào nở rộ kia, mắt híp lại còn mang dáng vẻ khiêu nhân hoặc chúng. Đôi môi hồng nhạt mím lại, đáng yêu vô cùng. Nữ nhân trước mắt này chính là họa bút bình thường cũng không tả nổi sự xinh đẹp lộng lẫy này.
Bạch Ly nhìn người nọ một hồi đến ngơ ngác, một giây sau cô mới phản ứng lại:"A! Là..."
Bất quá cô còn chưa kịp nói xong, một giọng nói khác liền chen vào:
"Oa! Còn xinh hơn cả Bạch tỷ! Vị mĩ nhân này là ai vậy?"
Người vừa mới nói là Mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-yeu-nang-la-cua-ta/1982408/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.