Hoa Lệ tiến lên hỏi:"Không biết mục đích của các vị tới đây là gì?"
Tên đầu lĩnh kia đáp:"Thứ cho ta không thể tiết lộ"
Viêm Thiên nói:"Có phải vì nữ nhân kia?". Cũng rất có khả năng bọn họ tới đây là để bắt huyết y nữ tử. Có lẽ giữa nữ tử kia với bọn họ có xích mích, sau đó cô ta chạy trốn tới đây, và bây giờ đám ma tộc này là tới đây để tìm cô ta? Bất quá đây chỉ là phỏng đoán của hắn thôi.
Không ngờ tên ma tộc kia nghe xong sững người, sau đó phút chốc tức giận nói:"Hừ! Ta chỉ tới đây theo lệnh của chủ nhân mà thôi! Bọn ta tới đây là để bắt một con ả, nghe nói ả đang giữ một món bảo vật gì đó mà chủ tử cần"
Mặc Phàm có chút cạn lời với tên này: Hắn vừa mới nói cái gì? "Thứ cho ta không thể tiết lộ", đúng không? Vậy mà ngươi nói ra hết trơn rồi! Vả mặt mình à?!
Bất quá cũng đã khẳng định được một việc, đám dị tộc này tới đây là để tìm huyết y nữ tử kia.
"Nếu như đã không mở cổng thành, vậy bọn ta đành phải đắc tội rồi", tên ma tộc đỏ lòm kia quay đầu với đồng bọn, tay cầm chùy sắt giương cao hướng thẳng về phía trước, hô:"Xông lên! Tìm bằng được nữ nhân kia về cho chủ tử!"
Đám ma tộc phút chốc hưng trí bừng bừng, tiếng reo hò kinh thiên động địa vang lên, mặt đất lại một trận rung chuyển. Cũng không trách được, bọn họ chính là lâu rồi không được vận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-yeu-nang-la-cua-ta/1982388/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.