Vương thúc cũng thích nghe ta hát sao? nếu thích, sau này Bảo Bảo sẽ hát cho vương thúc nghe”. Bảo Bảo nghe vậy, sự vui sướng trong mắt càng tăng, nhìn Thanh Liên tràn đầy chờ mong và kích động.” Bảo Bảo, ngươi là thực không hiểu hoặc là giả không hiểu?” Vốn làmuốn bận tâm vài phần, cũng hiểu được chính mình làm trưởng bối cùngtiểu bối nói những lời này có chút không thích hợp, nhưng nàng chỉ háthai ca khúc đã làm cho hắn dù nhiều năm tu hành cũng trở nên bất an, nếu sau này còn hát như vậy thì sẽ ra sao? không cần hỏi cũng biết, chỉ cần nàng còn ở Hồ tộc một ngày thì hắn không thể tu hành được một ngày, cho nên dù thế nào cũng phải nói rõ với nàng mới được.
” Ân? Bảo Bảo không hiểu Vương thúc như vậy nói là ý gì?” Xem ra phản ứng khá lớn so với tưởng tượng của nàng, nàng nghĩ Thanh Liên sẽ imlặng nhưng xem ra lúc này hắn muốn làm cho nàng biết khó mà lui. Như vậy rất tốt, lấy được trượng phu như ý còn khó hơn đánh giặc, nếu đốiphương thiếu kiên nhẫn thì mình sẽ chiếm được tiên cơ, mà hiện tại sovới Thanh Liên là nàng đang có lợi thế, thì ra giả bộ vô tội cũng có tác dụng, nàng làm sao dễ dàng từ bỏ phương thức tốt như thế?
” Bảo Bảo, ngươi là nữ nhi của Như Mặc, ta và phụ thân của ngươi lạilà bằng hữu tri kỷ, như vậy ngươi cũng có thể xem là nữ nhi của ta phảikhông?”. Thanh Liên cố gắng làm ra vẻ một trưởng bối, hít sâu một cái,sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-vuong-thanh-lien/27490/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.