Giữa trưa, ba người ngồi xuống vệ cỏ ven đường nghỉ ngơi, thuận tiệndùng bữa trưa, Bảo Bảo cùng Liễu Vô Song ăn thịt bò và bánh mì trắngmang theo từ Thái Hồ lâu còn Thanh Liên chỉ uống mấy ngụm nước, mộtmiếng đồ ăn cũng không dùng tới, Bảo Bảo cũng không nói hắn ăn.
Liễu Vô Song vẫn không ngừng dùng ánh mắt cẩn thận đánh giá bọn họ,muốn hỏi rồi lại không biết có nên nói hay không, cứ băn khoăn suy nghĩ
” Nhị muội, ngươi nhỏ hơn Thanh Liên mấy tuổi?”
Thật sự là không có gì để nói, nếu cứ tiếp tục như vậy thì tất cả sẽ không được tự nhiên cho nên đành phải tìm đề tài nào đó.
Mà Bảo Bảo sợ Thanh Liên lại tưc giận, do dự không muốn trả lời đồng thời dùng mắt nhìn sang Thanh Liên.
Thanh Liên quay đầu đến, trên mặt mang theo rất nhỏ ý cười nói,” BảoBảo, ngươi nha đầu kia, Liễu đại ca hỏi ngươi, sao còn không trả lời?”
Bảo Bảo biết chắc hắn không có mất hứng mới yên lòng quay lại trả lời Liễu Vô Song “ ca ca lớn hơn ta mười hai tuổi”
” Khó trách cảm tình của huynh muội các ngươi lại tốt như vậy, ThanhLiên từ nhỏ nhất định đã rất cưng chiều ngươi”. Liễu Vô Song vô cùngkinh ngạc, nhìn bộ dáng của Bảo Bảo thì biết là nàng còn nhỏ, Thanh Liên thì đã ra dáng trưởng thành, huynh muội từ nhỏ bên nhau, tình cảm tốtcũng là lẽ thường, vậy lúc trước có phải là hắn đã nghĩ quá nhiều không?
” Ách, ca ca không nói với ngươi, chúng ta không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-vuong-thanh-lien/1856327/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.