ho nên hôm sau, xe ngựa vốn chỉ dành cho Bảo Bảo và Ảnh Nhiên giờ lại có tới bốn người, hai người mới đương nhiên là Thanh Liên và Liễu VôSong.Cũng may xe ngựa này rất lớn, nên có thêm hai người cũng không ảnh hưởng gì nhiều.
Thùng xe cũng bởi vậy bị ngăn làm ba, gian bên trong được ngăn bởimột màn trúc màu tím là dành cho Bảo Bảo và Ảnh Nhiên nghỉ ngơi, giangiữa là không gian để bốn người cùng nói chuyện tán gẫu, mà gian ngoàicùng là để tiểu đồng nấu nước pha trà cho bọn họ.
Lúc này cả bốn người đều ngồi trong gian giữa uống trà, dù Thanh Liên vốn chỉ cần uống vài giọt nước suối lần này cũng nân chén trà lên uốnglàm cho Bảo Bảo vui mừng đến mức xém chút nữa là vỗ tay hoan hô.
Hành động nhỏ này của Thanh Liên đối với người chung quanh rất bìnhthường nhưng với Bảo Bảo lại có ý nghĩa khác, Thanh Liên đã không ănuống cũng mấy ngàn năm rồi, lúc này uống trà thì chứng tỏ tâm của hắn đã có chút dao động, có nghĩa là hắn đã có chút bị nàng ảnh hưởng, nguyện ý cùng nàng, chuyện tốt như vậy sao nàng không cao hứng cho được?
Ảnh Nhiên thấy Bảo Bảo cao hứng, tuy không hiểu chân thân thực sự của chủ nhân thuộc loài gì nhưng thấy nàng thích Hồ vương đại nhân như vậythì chắc nàng không phải là người của Hồ tộc, nhưng cũng thuộc loại yêutinh cao cấp nhưng nàng không thể ngờ được Bảo Bảo lại là Xà tộc, thuộchệ thủy.
Tuy nhiên danh tiếng của Hồ vương đại nhân thì nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-vuong-thanh-lien/1856314/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.