Giang Nam tựa hồ luôn mưa rất nhiều, hơn nữa bây giờ cũng đang là mùa mưa, nên mưa phùn liên miên, còn có rất nhiều người xiêm y rự rỡ, cuộcsống của dân chúng dường như không bị chiến tranh làm ảnh hưởng nhiều,có lẽ cũng từng có nhưng trải qua vài chục năm thái bình thịnh thế cũngđã khôi phục như trước.
Ít nhất cũng là tình trạng hiện giờ Bảo Bảo đang nhìn thấy, không vìsự thay đổi triều đại mà bị ảnh hưởng, trên mặt mỗi người đều tràn ngậpnụ cười hạnh phúc và đầy sức sống, thấy thế nào cũng như đang cảm tạcuộc chiến hơn tám mươi năm trước a.
Phụ thân cùng mẫu thân nếu nhìn đến cảnh này có phải trong lòng cũngsẽ vui không? hay là sẽ lo lắng? mà Mặc Mặc cùng Tước vương đại nhânkhông biết có giảm được áp lực phải mang?
Toàn là những chuyện khó hiểu, trừ phi nàng có thể chui vào lòng họ.
Lúc này nàng đã có chút đồng tình với lý giải của Mặc Mặc, một chữyêu có thể làm cho nhiều người không thể quay đầu lại nhưng cũng sẽkhông hối hận. Tuy rằng nàng mỗi lần gặp Mặc Mặc đều không thể hiện sựhòa nhã, hai tỷ đệ đấu với nhau cũng đã mấy chục năm nhưng tận trong đáy lòng vẫn là yêu thương, dù sao cũng là song bào thai, nàng có thể khidễ hắn nhưng kẻ khác thì không.
Có lẽ chờ nàng giải quyết xong chuyện của nàng và Thanh Liên, nàng sẽ đi Tước Hoàng sơn.
Ba năm, nghe qua tưởng như ngắn nhưng cũng là một đoạn thời gian a.Bảo Bảo lặng lẽ ngắm nhìn chung quanh, nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-vuong-thanh-lien/1856301/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.