Hằng Nga nổi giận lôi đình, một quyền nện xuống Ngọc Đế, ông liền tranh thủ thời gian ôm lấy chân Hằng Nga, cầu khẩn nói: "Thường muội, không thể đánh, nếu để cho Vương Mẫu biết, nàng ấy sẽ cầm tấm gương này đánh ta. "
"Cho ngươi chết." Hằng Nga nhấc chân đá Ngọc Đế qua một bên, vội vàng đi ra phía ngoài.
Ngọc Đế cũng đành phải đuổi theo, gọi to: "Thường muội, đừng đi, ta đồng ý với nàng, tự mình cùng Nhị Lang Thần sẽ diễn một đoạn xuân cung trước mặt nàng, Thường muội, đừng đi."
Cái giường của Hồ Vương trang trí như giường cưới, trong ngoài đều đỏ chói, đỉnh giường, màn, chăn,.v..v.. nhìn đâu cũng thấy hỉ.
Tô Tứ giang chân ra, để mặc Hồ Vương cẩn thận đem một đầu ngón tay tiến vào trong. Tô Tứ cắn chặt môi dưới, thân dưới của y căng trướng.
"Có phải rất đau không nương tử?" Hồ Vương ngẩng đầu nhìn y, trong ánh mắt dài nhỏ phảng phất mang theo một điểm giảo hoạt vui vẻ.
Nhưng xuyên thấu khuôn mặt cười trời sinh của hồ ly, Tô Tứ thấy rõ ràng phía sau là đau lòng, lòng y ấm áp, mỉm cười lắc đầu: "Không sao, một lát sẽ tốt, ngươi mặc kệ ta, Lam, ngươi cứ làm đi."
Hồ Vương nhìn y thật lâu, bỗng nhiên cúi xuống ngậm lấy hạ thể Tô Tứ.
"Ah...a~..Lam, đừng....a~..." Giọng nói Tô Tứ không tự chủ mà bắt đầu mềm ra, cơ thể vô ý thức mà vặn vẹo.
Tuy hai người làm vô số lần, nhưng đây là lần đầu tiên Hồ Vương làm vậy.
Lần đầu tiên được hầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-vuong-don-dau/2382508/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.