Tô Tứ quay đầu sang một bên, không dám nhìn Hồ Vương: "Đại..Đại...Đại Vương, ta, ta, ta thích ngươi. Cho dù ngươi không thích ta, hay đùa giỡn ta, ta cũng không hối hận."
Trong nội tâm Hồ Vương đang cố kìm chế vui mừng, nói: "Ai nói ta đùa giỡn ngươi? Đùa giỡn ngươi, ngươi đủ đẹp không? Trên giường đủ mị hoặc sao? Hay là có hứng thú sao?" Lời hắn nói rất đả kích, nhưng đó là lời nói thật, hắn nói tiếp: "Ta cũng thích ngươi. So với những gì ngươi nghĩ còn nhiều hơn."
Tô Tứ lập tức ngây người.
Một lúc sau:"Đại Vương, đã đủ rồi, đến 100 rồi." Tô Tứ vẻ mặt cầu xin, họng đã đủ đau, đã nhớ không rõ mình nói bao nhiều lần câu "Ta thích ngươi."
"Mới tám mươi tám lần, còn mười hai lần nữa mới đủ 100, nói tiếp." Hồ Vương không thuận theo ý hắn, hạ thể còn đang chôn ở sau Tô Tứ, xấu xa giật giật, nhắm đúng lúc Tô Tứ cắn chặt răng, thân thể ngăn không được mà run rẩy.
Bụng dạ hồ ly tinh từ trước đến nay toàn ý xấu xa. Rốt cục hôm nay mở ra tâm ý sáng như trăng, hắn đâu dễ dàng buông tha.
Tròng mắt bắt đầu chuyển động.
"Nương tử, hôm nay Ngao Diễm cùng Tiết đều cười ta, nói ta đến giờ không thể làm ngươi mang thai, nói ta không phải nam tử hùng phong, còn nói ta nhất định không phải nam nhân. Nương tử a~, một người nam nhân nghe lời này còn có thể sống sao?"
Nghe Hồ Vương ủy khuất đến cực điểm, lắp bắp, khóc lóc kể lể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-vuong-don-dau/2382487/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.