Tô Tứ vội nói: " Hiện tại mặt trời quá nóng, dưới nước cũng không mát mẻ, ta kéo ngươi lên trước, chờ lát nữa bớt nóng ngươi lại đi."
Thiếu niên xua xua tay, không có chút sức lực, nửa người nằm sấp xuống, đầu không nhấc lên khỏi đất, nói: "Cảm ơn ý tốt của ngươi. Nhưng hiện giờ ta rất đói, cả ngày nay không ăn gì cả, nhà của ngươi nếu gần đây, có thể về lấy cho ta một ít thức ăn không?
"Có thể, đương nhiên là có thể, giờ ta về mang cho ngươi." Tô Tứ vội vàng hái một lá sen to để lên trên đầu thiếu niên, quay lại thuyền hoa về bờ.
Tô Tứ nhào bột mì, lăn mỏng, làm bánh bao áp chảo, lại lọc xương gà ra trộn cùng chút rau dưa nhét làm nhân, cuối cùng được năm cái bánh.
Sau nửa canh giờ liền vội vàng mang theo một hộp cơm trở lại.
Ở đằng xa nhìn lại, thiếu niên áo đỏ vẫn nằm đó không nhúc nhíc, lá sen to phủ lên đầu thế nào lại tuột về sau lưng, nhưng phần từ eo không còn ở trong nước, lộ ra một mảnh áo đỏ, giống như thi thể cá chép đỏ bị bơi nắng giữa trưa, sau khi chết lại được bọc lá sen qua loa, thê lương vô cùng.
Tô Tứ thật sợ hắn đã bị phơi nắng mà chảy ra chuyện không may, đứng trên thuyền bắt đồ hô to:" Tiểu công tử, ta mang thức ăn đến, ngươi mau tỉnh."
Nghe được ăn, thiếu niên lập tức tỉnh lại, hoa mắt chóng mặt bình tĩnh nhìn xem Tô Tứ đi đến.
Hắn cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-vuong-don-dau/2382467/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.