Tô Tứ cũng chỉ là giả vờ bình tĩnh. Vào mùa này hàng năm đều phải đi một chuyến đến vườn cây phía nam vận chuyển chút hoa quả về nhà cho chủ tử, nhưng đây là lần đầu tiên gặp phải sơn tặc trên đường.
Trong lòng suy đoán, thứ sơn tặc muốn đơn giản là tiền, đem tiền cho bọn hắn là xong.
Tô Tứ quỳ rạp trên mặt đất thực sự cảm nhận được ánh mắt sáng rực từ phía trên, cái nhìn chăm chú của thủ lĩnh sơn tặc cưỡi gà trống lớn quả thực muốn thiêu cháy chàng. Thân thể Tô Tứ không tự chủ được mà run rấy.
Trầm mặc một hồi, thủ lĩnh sơn tặc lên tiếng, tiếng nói trầm của hắn xuyên thấu qua tấm che mặt màu đen, có chút ồm ồm:
"Ngươi tên gì?".
Chàng đáp:" Tô Tứ".
Thủ lĩnh sơn tặc lại hỏi: "Người trong xe tên gì?".
Tô Tứ đáp: "Người trong xe là tiểu biểu đệ, gọi là Đỗ Ngũ".
"Ha ha aaa". Thủ lĩnh sơn tặc cười rộ lên, tiếng cười ẩn chứa nhàn nhạt phóng đãng bên trong. "Núi này là ta mở, cây này là ta trồng, nếu muốn đi qua đường này, hừ hừ...một người ở lại đi."
Hắn vừa dứt lời, đám sơn tặc phía sau liền cười ha hả phụ họa.
Khi những tiếng cười phát ra, Tô Tứ đột nhiên cảm thấy mấy lượng bạc trong túi, căn bản không thỏa mãn được những người này. Tuy rằng đều là nam nhân, nhưng Tô Tứ vẫn bị thủ lĩnh sơn tặc đùa giỡn, khiến mặt đỏ tới tận mang tai.
Người thủ lĩnh đột nhiên vung tay áo, một đạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-vuong-don-dau/2382447/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.