Dù triều đại mới đã tồn tại hơn mười năm, nhưng thiên hạ vẫn chưa yên ổn.
Những cuộc tạo phản, mưu nghịch vẫn không ngừng nổ ra.
Tuy vậy, phần lớn đều là những toán quân ít ỏi, thậm chí chỉ là gia đinh, hộ viện kéo theo đám người hùa theo, lại thường nhân danh phụ trợ dòng họ Chu, khó mà khiến người tin phục.
Dòng họ Chu ư? Khi Triệu Đàm gian thần còn sống, bọn chúng không phò Chu; đến khi Triệu Đàm chết, thiên hạ mới yên ổn, vậy mà bọn chúng lại bắt đầu phò Chu — ai tin cho được? Vì thế, những cuộc mưu phản ấy nhanh chóng bị dẹp yên, dân chúng cũng chẳng mấy bận tâm.
Nhưng lần này lại khác hẳn.
“…Tiểu hoàng tử kia là thật hay giả vậy? Ai đế có con trai sao?”
“…Tổ phụ ta nói có đấy. Năm xưa còn trông thấy ngoài đường, tiểu hoàng tử được Triệu Đàm bế đi tế lễ.”
“…Các ngươi có nghe tin khẩn hôm qua chưa? Có quan tướng nhận ra người hầu đi theo tiểu hoàng tử chính là nội thị của Ai đế năm xưa…”
“…Vậy là nhận lại cố chủ rồi sao?”
“…Ngươi chán sống rồi à, ăn nói cẩn thận chút.”
“…Ta đâu có bịa chuyện. Mới chưa đến nửa tháng, đã có ba tòa thành quy thuận tiểu hoàng tử rồi kia mà…”
“…Quân Vân Dương liên tiếp bại trận.”
protected text
Đèn đuốc nơi Cần Chính điện sáng suốt đêm không tắt.
“Phụ hoàng, người cũng nên giữ gìn long thể, nên nghỉ ngơi một lát ạ.”
Đông Hải vương đứng trong điện, vẻ mặt lo lắng mà thưa.
Hoàng đế vẫn đứng trước bản đồ quân sự, chỉ khẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-ve-cua-nang/5158503/chuong-255.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.