Chu Vân Tiêu tối qua cùng người của Trường Thủy Doanh đến hiện trường kiểm tra tử thi, đến tận chiều hôm sau mới rời khỏi đó.
Vì thức trắng đêm không ngủ, thị tòng thân cận đã cho người về nhà gọi xe ngựa tới đón.
Chu Vân Tiêu bước lên xe, thị tòng cũng theo sau vào.
“Thế tử, không để lộ sơ hở gì chứ?” Hắn thấp giọng hỏi, thần sắc mang chút lo lắng.
Chu Vân Tiêu đưa tay day trán, giảm bớt mỏi mệt nơi mắt: “Không có, đã chuyển qua mấy tầng người rồi, bọn họ không lần ra được đâu.”
Tuy không hiểu vì sao A Sanh cô nương lại nghi ngờ hắn đứng sau vụ Khương Nhụy bị tập kích, nhưng chuyện này đúng là do hắn sắp đặt.
Chỉ là không ngờ kết quả lại như thế.
Rốt cuộc sai ở đâu? Hắn nghĩ, sơ hở có phải là vì hành động quá gần Quốc học viện?
Dương tiểu thư ở Quốc học viện, nàng lại có Cấm vệ do hoàng đế ban, rất dễ nhận được cầu cứu.
Không, không chỉ là chỗ đó có vấn đề.
Lỗi lớn nhất là phán đoán sai hành vi của Khương Nhụy.
Hắn vốn quá hiểu nàng, cho dù Khương Manh bị bắt ngoài ý muốn, với tính cách của Khương Nhụy, gặp chuyện lớn như vậy chỉ có thể là cuống cuồng chạy đi tìm hắn cứu giúp.
Hắn đã sớm tránh mặt, còn để phụ mẫu hắn tìm cớ rời khỏi phủ.
Khương Nhụy tìm không thấy, kéo dài thời gian, Khương Manh chết, Khương Nhụy chắc chắn cũng không sống nổi vì áy náy, có khi còn tự sát.
Dù nàng không tự kết liễu, hắn cũng sẽ sắp đặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-ve-cua-nang/5158468/chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.