Khi vị nội thị đang cắt thịt trong sân viện bỗng vung dao chém tới, Vu Dương công chúa vẫn còn đang trong tâm trạng vừa vui vừa giận.
Vui — vì đây là lần đầu tiên phụ hoàng ban bữa cho nàng, lại còn là món nướng cầu kỳ, long trọng nhất trong các loại yến thiện.
Giận — vì bữa này có lẽ chẳng phải ban cho nàng, mà là cho Dương tiểu thư kia.
Cái vị Dương tiểu thư này rốt cuộc có phải là con gái của phụ hoàng thật không? Vu Dương công chúa hơi hồ nghi. Vừa nãy tận mắt thấy Bình Thành công chúa vẫn ngạo nghễ như cũ, còn Dương Lạc thì vẫn trầm lặng, yên tĩnh như khi ở thư viện.
Điều quan trọng nhất — phụ hoàng cũng chẳng hề nhìn nàng ấy lấy một cái, vẻ mặt vẫn bình thản, xa cách.
Xem ra, cho dù thật sự là con ruột của phụ hoàng, nàng ta cũng chẳng được sủng ái gì, xuất thân còn chẳng bằng mấy người họ.
Còn chuyện Nam Cung công chúa từng nói rằng Dương Lạc được coi trọng hơn Bình Thành, Vệ Kiểu nay chỉ nghe lệnh nàng ta thôi — Ắt hẳn chỉ vì vụ án ở Bạch Mã trấn mà thôi.
Vu Dương công chúa thấy chán, liền ngẩng đầu nhìn thiếu nữ đang ngồi đối diện.
Dương tiểu thư cúi đầu chăm chú xem bài vở của nàng.
Lúc trước, Lệ Quý phi ở trước mặt phụ hoàng nói sẽ nhờ Dương tiểu thư chỉ dạy học vấn cho nàng, nên nàng ta được đưa thẳng đến cung của Vu Dương. Quả nhiên, vừa đến liền mở tập vở ra xem.
“Ê.” Vu Dương công chúa khẽ gọi.
Dương tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-ve-cua-nang/5158451/chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.