Ánh mắt Vệ Kiểu đảo qua mọi người, dừng lại nơi Bình Thành công chúa.
“Thì ra là công chúa tới.” Hắn mở miệng, sát khí trên mặt tan biến, nở một nụ cười.
Bình Thành công chúa cũng cười:
“Thì ra ngươi đến Quốc học viện rồi à? Ta còn thắc mắc sao chẳng thấy.”
Nàng vẫy tay:
“Qua đây, ta có chuyện muốn hỏi, chúng ta ra ngoài nói.”
Không nhắc đến việc bảo “Dương Lạc” về nữa, nàng xoay người bước ra ngoài.
Vệ Kiểu sải chân dài, lướt qua lan can, giữa tiếng kinh hô của các tiểu thư, hắn xoay người đáp xuống đất vững vàng. Nhưng hắn lại không theo sau Bình Thành công chúa, mà quay đầu nhìn về phía đám tiểu thư còn đứng lại…
Vu Dương công chúa cùng Nam Cung công chúa vốn đang bực dọc, thấy thế thì lập tức mừng rỡ.
Chẳng lẽ hắn còn muốn chào hỏi bọn họ? protected text
“Ai vừa rồi khiến công chúa không vui vậy?” Vệ Kiểu hỏi.
Bình Thành công chúa còn chưa kịp mở lời, đám tiểu thư đã hoảng hốt tránh sang hai bên. Không ai dám để hắn ghét bỏ, nếu bị hắn nhằm vào thì khổ!
“Là… Dương tiểu thư.” Có người buột miệng.
“Là A Lạc!” Dương Huệ vội vàng thêm một câu, nàng cũng họ Dương, tuyệt đối không để bị lôi vào.
Theo ánh mắt và dòng người tách ra, “Dương tiểu thư” vốn ngồi phía sau mới hiện ra.
Nàng vẫn ngồi yên, thậm chí mắt còn nhắm, dường như thừa lúc mọi người bị Vệ Kiểu hấp dẫn mà lại chợp mắt thêm.
Ngay khi tất cả ánh nhìn hội tụ, Mạc Tranh mở mắt, đối diện thẳng với ánh mắt Vệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-ve-cua-nang/5080837/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.