Trong gian phòng, Liễu Thiền đã phát ra tiếng ngáy khe khẽ.
Dương Lạc từ trên giường ngồi dậy, khoác áo, nhẹ bước đi ra.
Phòng của Liễu Trường Thanh bên kia cũng đã tắt đèn, lặng im không một tiếng động.
Dương Lạc đi đến ngoài nhà bếp, khẽ gọi:
“Tiểu thư.”
Bên trong không một tiếng đáp.
Nàng đẩy cửa, chỉ thấy lò than tàn lửa lác đác, trong phòng trống không.
A Sanh còn chưa về sao? Dương Lạc quay đầu nhìn sang viện bên cạnh.
Tiếng đinh đinh đang đang cũng đã lặng mất. Chỉ còn đại nồi trong sân e rằng vẫn đang sôi, tỏa ra ánh sáng và mùi hương thịt kho.
Có điều, chuyện này rất không ổn.
A Sanh tuyệt sẽ không về muộn thế này.
Ngón tay nàng siết chặt, ánh mắt nhìn ra bầu trời đêm mịt mùng.
…
Định An Công đứng trên phố, nhìn ánh lửa lập lòe dưới chân, máu me trên đất theo ánh sáng chập chờn mà như đang múa may, càng thêm kinh hãi.
Song bị hết thảy những cảnh tượng và lời nói vừa rồi chấn động, ông ta ngược lại càng tỉnh táo hơn.
Quỷ thần sao có thể đáng sợ đến thế?
Đáng sợ nhất, vẫn là người!
Kẻ điên khùng Vệ Kiểu, cùng… đứa ngoại sanh khiến ông ta đau đầu kia!
Sắc mặt Định An Công trắng bệch.
“Rốt cuộc là chuyện gì vậy?” Ông ta yếu ớt cất tiếng, nhìn thiếu nữ trước mặt toàn thân đầy máu, tóc tai áo quần rối bời, như vừa từ trong đống xác bò ra. “Ngươi… chẳng phải đi nhà họ Liễu rồi sao?”
Sao lại biến thành bộ dạng quỷ quái này?
Mạc Tranh cũng chẳng ép hỏi thêm. Với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-ve-cua-nang/5080804/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.