Bóng đêm buông phủ, để dưỡng thần cho ngày mai, Dương Lạc đã sớm chuẩn bị nghỉ ngơi.
Nàng vừa nằm xuống, bên ngoài liền vang lên tiếng gõ cửa.
“Tiểu thư.”
A Sanh? Dương Lạc khẽ ngẩn ra. Vị thiếu niên hộ vệ này hiếm khi lại gần phòng nàng vào buổi tối. Dù dọc đường từng đồng hành, thậm chí có lần bất đắc dĩ phải cùng ở một gian, nhưng ngoài ra hắn luôn giữ lễ, phân biệt rõ nam nữ…
“Có chuyện gì vậy?” Dương Lạc vội hỏi, vừa khoác thêm áo ngoài, bước ra mở cửa.
“Có chút việc.” Giọng thiếu niên hộ vệ từ ngoài vọng vào.
Có chuyện? Dương Lạc vừa mở cửa, vừa hỏi:
“Là hết tiền rồi sao?” Nàng tiện tay đưa túi bạc ra: “Có phải nên đóng thêm tiền cho xe ngựa hành nữa không?”
Mạc Tranh lắc đầu:
“Không, không, vẫn còn tiền.” Nàng ngẩng nhìn Dương Lạc, nghiêm mặt:
“Là phụ thân của Liễu tiểu thư đến rồi.”
Dương Lạc sững sờ, dường như chưa kịp hiểu, thiếu niên lại nói tiếp:
“Hơn nữa còn gây náo loạn trước phủ Định An Công, nói con gái mình bị họ bắt giữ.”
“Sao lại thế được?” Dương Lạc kinh ngạc thốt lên, “Chuyện đó… đâu phải là bây giờ!”
“Chuyện đó?” Mạc Tranh hơi nheo mắt, nghe như thể đã từng xảy ra một lần rồi? Vậy chẳng phải là… không hẳn là năng lực tiên tri sao? “Ý ta là… lẽ ra không phải lúc này.”
Dương Lạc biết mình đã lỡ lời, bèn qua loa giải thích một câu. Dù sao trong mắt thiếu niên hộ vệ này, nàng vốn luôn cổ quái khó lường.
Nàng khẽ nắm chặt tay, lẩm bẩm:
“Sao lại đến sớm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-ve-cua-nang/5079852/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.