Nhưng ít ra công việc mới này vẫn tốt hơn trăm lần so với cái "công trường" trước đây cô làm việc. Ngôi biệt thự ba tầng trắng sáng của Tần Hoài, nóc lợp ngói đỏ, xây dựng theo phong cách kiến trúc Địa Trung Hải. Hàng cây hoa hồng trồng bao quanh tường, lúc này không phải mùa đơm hoa nhưng đó đây vẫn còn sót mấy bong hồng.
Đường đường một nam nhi mà lại trồng cả đám hoa hồng ngoài cửa sổ thì đừng trách ai nói mình là kẻ chơi bời.
Tiếng dương cầm du dương từ trên gác vọng xuống, đó là khúc nhạc Thư gửi Elise quen thuộc. Na Lan thầm than thở: chẳng phải kiệt tác của Beethoven bị coi thường, khúc nhạc này đã bị dán nhãn "nhạc dương cầm thịnh hành", nhưng dù sao cũng nói lên cái gu của chủ nhân.
Vào sân, bước lên thềm lát đá bạch ngọc rồi đi đến trước cửa. Phương Văn Đông rút chum chìa khóa mở cửa. Tiếng chuông lảnh lót như minh châu gieo xuống khay ngọc, thánh thót ngân nga, hiển nhiên là hệ thống cảnh báo an ninh. Phương Văn Đông nhập mật mã vào thiết bị đặt bên cửa, tiếng chuông tinh tang im bặt.
Tần Hoài tín nhiệm Phương Văn Đông hết mức. Na Lan nghĩ bụng, giữa mình và Đào Tử đã thân đến mức này chưa?
Trên tường gắn đèn tròn màu trắng sữa, chắc để ban đêm chiếu sáng cửa ra vào. Ở một góc tường còn gắn hai cái đèn nhỏ, không có gì nổi bật. Na Lan nhìn kỹ, không phải đèn mà là đôi mắt. Thì ra đó là hệ thống camera giám sát.
Vào trong rồi, Phương Văn Đông nhanh nhẹn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-tuyet-menh/1414232/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.