" A , ngươi tỉnh rồi sao ? "
Ánh sáng chói mắt làm Hiên Viên Hạo có chút khó chịu nheo lại cặp mắt vừa hở ra khe khẽ .
" Đây là đâu ? "
" Ta không biết , ta lạc ở đây rất lâu , ngươi là người đầu tiên ta gặp đó "
" Là ngươi cứu ta ? "
" Phải ! "
Đôi mắt từ từ quen dần với ánh sáng khiến Hiên Viên Hạo có thể nhìn thấy rõ được người đang nhìn mình chằm chằm , một đầu tóc rối bời , một gương mặt đen xì , dã nhân ? Trên người lại chỉ khoát một lớp vải vừa thô vừa dày nhưng nghe giọng nói nghe ra có lẽ là nữ .
" Đa tạ "
Đa tạ ??? Ta nghi rồi , nhìn quần áo trên người , thêm cây kiếm bén ngót bên cạnh , trăm phần trăm là ta đã xuyên không rồi , Lan Chi nàng chỉ là đang chiến game hào hứng ở nhà , chớp một cái lại xuất hiện ở nơi không một bóng người , may mắn gặp được một người thì lại là một người cổ đại kia chứ . Ta không muốn , ta còn đang ôm hy vọng có trực thăng tới cứu , phi công là một chàng trai đẹp đến lộng lẫy , hắn tuy cũng có phần lộng lẫy nhưng không biết lái máy bay , không biết cứu ta mà còn đợi ta cứu .
" Ta nhất định báo đáp ngươi "
Vẻ ủ dột trên mặt dã nhân khiến Hiên Viên Hạo có chút khó hiểu , có lẽ nàng ta cũng không hiểu mình đã cứu được một vương gia ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-truyen/1533625/chuong-5-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.