Từ trên ghế chủ vị , Hiên Viên Hạo nhìn nương tử một cách ôn nhu ,hờ hững nói ra một câu .
" Nếu không ai ý kiến gì nữa , thì thi văn trước đi , người đâu ! "
Gia nhân đem lên một sấp giấy bắt đầu phân phát cho mọi người , sau khi nhìn những chữ trong giấy mặt ai cũng không trắng thì đỏ , màu sắc thật đa dạng ... sau đó thì chính là bị loại gần hết .
Trên đó viết cái gì nhỉ , ai cũng không trả lời được , Yên Chi chỉ tò mò nhìn Hiên Viên Hạo một cái , hắn đã hiểu ngay mà cho người đem cho nàng một tờ , cầm tờ giấy trên tay , Yên Chi cảm thấy vô cùng hối hận , tại sao nàng không xuyên đến đây sớm vài năm , có thể học võ công mà giết tên đê tiện này rồi . Trên giấy là dòng chữ rồng bay phượng múa do chính Hiên Viên Hạo đề bút _Kỹ viện nơi Yên Chi cô nương làm kỹ nữ tên là gì ?
Tiên sư thật chứ , hỏi như vậy ai có thể trả lời , nếu bọn họ biết đến đây phải lấy một kỹ nữ thì có ai thèm đến , bọn họ chẳng qua lỡ đến rồi nên phải lỡ đi tiếp, vậy mà tên đê tiện này còn bồi thêm một nhát dao chí mạng như vậy , khác nào muốn chọc tức người .
Kết quả là toàn bộ nhân tài trăm năm khó gặp đến cầu thân chỉ còn lại gần chục người lọt vào vòng đi võ . Mà thi võ còn vui hơn thi văn, luật đấu vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-truyen/1533617/chuong-3-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.