" Yên tĩnh thật ! " .
Đỗ Diệu Tuyết hai tay chống cằm nhìn về phía cửa phòng , mấy hôm rồi tên mập kia không hề xuất hiện a , có phải nàng nói thẳng quá nên hắn giận nàng không ? Thật không thể hiểu được , gặp hắn cũng phiền mà không gặp hắn cũng phiền . Mai Vân lang đến đây nàng phải hỏi thật kỹ mới được , nam thật thật khó hiểu .
Sáng hôm sau , bộ dáng của Đỗ Diệu Tuyết và Tư Đồ Vân cũng không khác là mấy , đều ủ rủ như nhau .
" Bộ dáng của huynh như vậy là sao ? Không phải vừa tân hôn , ngọt ngào hạnh phúc sao ? "
" Vậy bộ dáng của muội là thế nào ? Tiền nhiều như vậy mà còn buồn sao ? "
Tư Đồ Vân đưa một xấp ngân phiếu đến trước mặt Đỗ Diệu Tuyết , hắn là đến trả nợ tình phí nha .
Đỗ Diệu Tuyết cầm lấy ngân phiếu sau đó để vào tay áo , gương mặt vẫn không vui lên là mấy .
" Bộ dạng của muội trông cứ như người thất tình "
" Bộ dạng của huynh thì có tình lắm sao ? Tẩu tẩu ăn hiếp huynh sao ? "
" Nàng muốn ta ăn chay " . Tư Đồ Vân mặt như đưa đám , đầu gục xuống bàn , tay còn không kiềm chế mà gõ mạnh vài cái .
" Ăn chay rất tốt mà " .
" Tức là không được động phòng đó "
Hai mắt Đỗ Diệu Tuyết tròn xoe , sau đó chớp chớp liên tục . Rồi nàng cũng học theo động tác của Tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-truyen/1533601/chuong-2-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.