" Oa... a...a...a... hu... hu..."
" Khóc khóc khóc , có biết hiện tại vẫn còn là giờ thìn (7-9h) không kia chứ ? Bổn cô nương vẫn còn đang ngủ đấy " .
" Oa...a....aa...a "
Đỗ Diệu Tuyết từ trong chăn ngồi bật dậy , sao đó lao ra khỏi phòng truy tìm tiếng khóc dám phá rối giấc ngủ của nàng . Bên ngoài phòng nàng không một bóng người , hay thật , lại là tên mập nhà kế bên , lần trước gặp sâu cũng khóc , gặp chuột cũng khóc , không biết lần này lại là thứ gì đây , dù là thứ gì thì bổn cô nương cũng quyết không cho qua nữa . Mang theo nổi tức giận trong mình , tiểu cô nương nhanh chóng trèo lên sau đó rất nhanh phát hiện ra mục tiêu đang nằm dài trên đất, cả gương mặt và tay chân đều đen xì, chơi dọc đất sao ?
" Tên mập chết tiệt , ngươi tại sao lại khóc nữa hả ? "
Từ Chánh Nam lúc này vẫn còn là một đứa nhóc mới có 7 tuổi nhưng đã nặng đến gần 50 kg , đối với người lớn thì hắn đã là một tên nhóc mập ú , xấu xí còn đối với những đứa bé như hắn , hắn thật là một tên quái dị , người lúc nào cũng toàn là mồ hôi , bẩn chết đi được , đây là suy nghĩ trong đầu của Đổ Diệu Tuyết khi nhìn thấy hắn . Một tên mập , một con heo biết mặc quần áo .
" Ta... hic... ta bị ... hic ... té ..."
Đổ Diệu Tuyết trợn mắt nhìn , bị té thì đứng dậy ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-truyen/1533598/chuong-2-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.