Chuỗi ngày ôm mặt đất mà ngủ trôi qua suốt một tháng liền, khiến Tư Đồ Vân thật muốn vất bỏ bộ dạng quân tử mà lao lên giường ăn sạch nữ tử vô tâm kia , dỗ dành có , ngọt ngào có , cưng chìu có , vậy mà tối vẫn ôm đất ngủ là có thiên lý hay không ? Trong lòng hắn nãy sinh một kế sách phi quân tử , đây là do hoàn cảnh đẩy đưa thôi .
Hôm sau , khi Triệu Tử Linh còn đang ngồi trong phòng may cho công tử của nàng một cái hầu bao nhỏ thì A Phúc đã dìu lấy vị quân tử tiến vào .
" Phu nhân , thiếu gia không hay rồi "
Triệu Tử Linh vội bỏ những thứ trên tay xuống bàn sau đó bước nhanh đến bên cạnh Tư Đồ Vân dìu hắn , miệng hốt hoảng hỏi thăm .
" Công tử đã xảy ra chuyện gì ? "
" Thiếu gia bị người hạ dược , khó khăn lắm mới quay về được , phu nhân , người phải cứu thiếu gia "
" Ta không phải đại phu , làm sao cứu được công tử "
" Thiếu gia bị người hạ xuân dược , ngay cả đại phu cũng không thể làm gì , chỉ có phu nhân mới cứu được thiếu gia "
"Xuân dược ? "
"Dạ! "
" Xuân dược ? "
" Phải ! Là Xuân dược "
" Xuân dược là cái gì ? "
Đầu của A Phúc và Tư Đồ Vân đều như ngừng hoạt động , nữ nhân này thật là một cực phẩm .
A Phúc dìu Tư Đồ Vân đến ngồi vào chiếc ghế bên cạnh bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-truyen/1533596/chuong-1-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.