Lần này hai người tiến vào là ai đây? Là người mà Thượng Hảo Giai khôngngờ sẽ đến, hoặc là nói, ngay cả Tiêu Minh Tuấn cũng không có nghĩ đếnsẽ gặp phải hai người ở đây. Sau khi hai người đi vào, cảnh tượng trướcmắt lại liên quan đến ánh sáng học, góc độ học, AV học. Lần này được,đứa nhỏ ngốc Thượng Hảo Giai không kịp phản ứng, lúc này Tiêu Minh Tuấncũng không dám chơi nữa, vội vàng buông lỏng tay Thượng Hảo Giai, tiếpđó đẩy Thượng Hảo Giai còn đang sững sờ ở dưới ra. Lần này lão tổ tôngtới, không thể chơi, nếu không vẫn còn muốn trêu chọc cô.
Hai người Thượng Hảo Giai và Tiêu Minh Tuấn lập tức ngưng đùa giỡn,luống cuống tay chân đứng lên, chỉnh sửa quần áo một chút , đứng thànhmột hàng, lúc ấy trong lòng Thượng Hảo Giai kêu rên một tiếng, hai người đứng thành một hàng, rốt cuộc dưỡng thành tật xấu này từ lúc nào đây? .
Hai lão tổ tông này không biết là không nhìn ra, hay bởi vì rốt cuộc hai trưởng bối là người từng trải việc đời, loại chuyện nhỏ này chưa đủ làm đề tài trước mặt bọn họ, vẻ mặt cũng không có biến hóa gì quá lớn, vẫnbình tĩnh như cũ, bình tĩnh. . . .
Tiêu Minh Tuấn và Thượng Hảo Giai khom lưng cúi người chào hai vị phunhân mới vừa tới, cùng kêu lên nói: "Mẹ, mẹ nuôi, vì sao các người lạitới?" Nói xong, Thượng Hảo Giai cảm thấy có chút kinh ngạc, lặng lẽ nhìn Tiêu Minh Tuấn một chút, trong lòng cảm thán tật xấu của hai người coinhư là không sửa đổi được, tối thiểu đời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-tieu-anh-coi-hay-la-toi-coi/2195618/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.