Chương 1887:
“Nhà quyền thế lớn nhất Thiên Phủ Chi Quốc thì sao? Chỉ dựa vào đám gà đất chó sành các người, các người cùng lên còn không đủ cho một mình tôi làm thịt!” Trần Khải chế nhạo.
Khương Khâu Phong ông cụ nhà họ Khương mỉa mai: “Hừ! Cho dù cậu là sát thần thần thoại một đời thì như thế nào? Thật sự cho rằng không ai trong nhà họ Khương của tôi có thể trấn áp được cậu?”
“Xoạt xoạt!” Khương Khâu Phong vừa dút lời, một bóng dáng vạm vỡ cao to bước ra từ trong góc tôi.
Người này mặc quân áo bình thường, đâu đinh, trên cánh tay có hình xăm một con rông xanh, trong tay đang câm một tách trà, nhìn. chăm chăm vào Dương. Tiêu và Trần Khải bằng ánh mắt vui đùa.
Vẻ mặt người này trông nhẹ nhàng bình tĩnh, nhưng mỗi khi anh ta di chuyên bước chân lại ân chứa cảm giác áp chế sâu xa khiến người khác sợ hãi.
“Là cao thủ! E là sức chiến đấu đơn thuần không thua kém gì cậu!”
Dương Tiêu nheo mắt nhìn người này nói nhỏ.
Trần Khải rất ngạc nhiên: “Ò? Sức chiến đấu không thua kém gì tôi?
Người này là ai?”
“Là anh Tán Thủ, là anh Tán Thủ ra mặt, trời ạ, anh Tán Thủ lại ra mặt vì nhà họ Khương, tình hình gì vậy?”
Nhìn thấy người bước ra, hằu như hơn nghìn người có mặt tại hiện trường đêu cảm thán, mí mắt ai nấy đêu nhảy dựng lên, như thể đã nhìn thấy điều gì đó phi thường.
“Khương Văn Long, kính chào ông cụ, kính chào chủ nhà!” Người nọ bước lên trước, cung kính nhìn Khương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-te/431845/chuong-1887.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.