Chương 1876:
Bị bà cụ trách mắng, Dương Tiêu giễu cọt: “Tôi sát hại người cùng gia tộc? Bớt nực cười đi! Bà hỏi tôi biết tội của mình chưa, tôi hỏi bà, năm đó mẹ con tôi bị cả gia tộc bắt nạt chèn ép, năm đó bồ tôi không rõ tung tích bà không đi tra. Bây giờ bố tôi ,đã mắt, bà cũng không an táng đề bồ tôi yên nghỉ!”
“Bà cụ, bây giờ tôi ôm hận trỏ về, hỏi thử, bà đã biết tội của mình chưa?”
Bị Dương Tiêu chất vấn, bà cụ luôn cô độc kiêu ngạo mạnh mẽ lập tức không nói nên lời.
Bà ta làm tất cả là vì dục vọng ích kỷ của bản thân, tuy răng cha của Dương Tiêu, Dương Thiên Khung là con ruột của bà ta, nhưng bây giờ Dương Thiên Khung đã chết, trong mắt bà ta người chêt đã không có giá trị sử dụng. Nêu đã không có giá trị sử dụng, thì một người chét có khác gì với người giúp việc?
Muốn bà ta hiểu được tình cảm mẹ con quả thật là điều viễn ông, trong mắt bà ta chỉ có quyền lực và quyền lợi.
Dương Tiêu nhìn về phía bà cụ: “Không nói được đúng không? Nghĩ kỹ xem những gì bà đã làm bao năm qua, những khoản nợ này tôi sẽ từ từ thanh toán với bà, tránh ral”
Dút lời, Dương Tiêu không còn do dự, sải bước ra khỏi cửa.
“Nghiệp chướng, thật sự cho răng nhà họ Dương là nơi mà cậu muôn đến là đến muốn đi là đi hả?” Một nhân vật quan trọng trong nhà họ Dương lạnh giọng mắng.
Vèo vèo vèo vèol Khi lời của người nọ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-te/431834/chuong-1876.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.