Vì vậy, Liễu Đồng không hề coi trọng Liễu Như Yên, bà ta ước gì Liễu Như Yên chết ở bên ngoài càng sớm càng tốt.
Thậm chí, cả hai sát thủ béo gầy trên máy bay cũng không thể tránh khỏi có liên quan với Liêu Đông.
Dương Tiêu chỉ vào Liễu Như Yên: “Đúng, cô ây chính là cô chủ nhà họ Liễu của bà đấy!”
Nếu vừa nãy không phải. nễ mặt Liễu Như Yên, nều không phải Liễu Như Yên thích Lý 1 Thần Chiến, vết thương trên người Liễu Đồng chắc chắn sẽ thê thảm hơn bây giò gấp máy lần.
“Cô là cô chủ nhà họ Liễu chúng tôi?
Cô cứ khoác lác đi! Nhìn dáng vẻ nhếch nhác của cô, không khác gì đầu heo. Hơn nữa, con đi Liễu Như Yên đó lẻn ra ngoài, còn chưa biết lần này có thể quay lại được không!” Liễu Đồng cười âm hiếm.
Lẻn ra ngoài? Còn chưa biết có thể quay lại hay không?
Nghe vậy, Dương Tiêu khẽ nhíu mày, dường như anh đã phát hiện ra điêu gì đó không ngờ.
Dương Tiêu nhìn Liễu Như Yên: “Cô và bà già chanh chua này có quan hệ không tốt?”
Liễu Như Yên hơi do dự nhìn Dương Tiêu, cuối cùng gật đầu.
“Đã như vậy, chẳng phải cảnh tượng trên máy bay có liền quan đến bà giả chanh chua này à?” Dương Tiêu trầm ngâm hỏi.
Liễu Như Yên nghe vậy sắc mặt thay đổi, ngẫm nghĩ nhưng gì Liễu Đồng nói, trong lòng không còn bình tĩnh được nữa.
Cô ruột mình muốn giết mình?
Liễu Như Yên nhìn Liễu Đồng: “Bà phái sát thủ đuôi giết tôi?”
“Đuổi giết cô? Cô là cái thá gì! Tuy nhiên, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-te/431749/chuong-1789.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.