“Không… không sao!” Hoa Mộ Tranh nhìn ni chằm vào mắt Dương Tiêu, đôi mắt đẹp si mê một lúc rồi dần dân tỉnh táo lại.
Ở trước mặt Dương, Tiêu, cô hơi xáu hổ, Hoa Mộ Tranh vốn luôn có lòng tự trọng cao, bị người ta tát vào mặt lại bị Dương Tiêu nhìn thấy, khiến Hoa Mộ Tranh muốn tránh khỏi cảnh tượng này.
Phụ nữ là người yêu cái đẹp, vì lẽ đó, Hoa Mộ Tranh chỉ muôn thê hiện những mặt tốt nhất của mình trước mặt Dương Tiêu.
Dương Tiêu thật sự không ngờ mình còn chưa tới nhà họ Dương, vừa đến công ty đã xảy ra cảnh tượng này.
Anh hít sâu một hơi nhìn Liễu Đồng: “Bà dám kiêu ngạo, độc đoán trên địa bàn của tôi, bà thật to gan!”
Vừa trở về Đề Đô, mọi chuyện xảy ra ở Đề Đô khiến cho lửa giận của Dương Tiêu không tiêu tan được.
“Tôi to gan? Tôi thấy các người mới là người to gan, biệt nơi này là nơi nào không? Đây là Đề Đôi Các ngươi từ bên ngoài tới muốn làm ăn ở Đề Độ còn không dám nghe lệnh của tôi, tôi thấy các người không muộn lăn lộn nữa!” Liễu Đồng không hề kinh hãi.
Bà ta xuất thân từ nhà họ Liễu ở Đề Đô, nhà họ Liễu là một gia đình quý tộc thuộc hàng đại gia ở Đề Đô. Tử trước đến nay bà ta luôn kiêu ngạo, không bao giờ để mắt tới người thưởngĩ đặc biệt là những người không phải người địa phương. Bị Liễu Đông áp chê không phải sô ít, dưới áp bức địa vị của nhà họ Liễu những người ngoài này đành phải im hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-te/431740/chuong-1780.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.