Dương Tiêu không trả lời câu hỏi của Liêu Như Yên, thay vào đó anh hỏi: “Tốt xấu gì cô cũng là ngôi sao lớn, sao lại bay một mình? Chẳng bình thường gì cả!”
“Tôi… tôi lén chạy ra ngoài. Gia đình tôi quản lý quá nghiêm khác. Tôi không thê chịu đựn ng được nên đã lẻn ra ngoài hóng gió. Ở thành phố Trung Nguyên có một người mà tôi ngày nghĩ đêm mong, nhưng lần này tôi tới chăng gặp được anh ây!” Vẻ mặt Liễu Như Yên tràn đây tiếc nuối.
Dương Tiêu uống một ngụm nước, trong lòng kinh ngạc.
Nói thật, thật ra Dương Tiêu cũng biết tên của Liễu Như Yên, ở Đề Đô có sáu gia tộc quý tộc hàng đầu, và mỗi gia tộc quý tộc hàng đầu này đều có nguôn tài chính sánh ngang với các tài phiệt đẳng cấp thế giới.
Trong thời kỳ đỉnh cao, nhà họ Dương ở Đề Đô xếp hạng nhất tổng thê, từ khi cha anh Dương Thiên Khung biện mắt, nhà họ Dương ở Đề Đô liên tiếp bị áp bức, tụt từ hạng nhất xuống hạng sáu.
Mặc dù vậy, nhà họ Dương ở Đề Đô cũng có tiêm lực tài chính mạnh ngang với các tài phiệt tầm thường trên thế giới.
Bởi vì cha mắt tích sớm, Dương Tiêu hầu như không tham gia quá nhiều cuộc tụ họp lớn, cũng như biết rất ít về những đứa con quyền lực ở Đề Đô.
Dương Tiêu nhìn Liễu Như Yên sầu muộn, tò mò hỏi: “Chẳng lễ người này là người mà cô yêu à? Người này tên là gì? Tôi ở Trung Nguyên cũng có chút ảnh hưởng, có lẽ có thê tìm giúp côi”
“Anh thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-te/431734/chuong-1774.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.