Xác nhận thân phận của Phương Văn Châu, Lương Khởi như bị trúng hàng triệu điểm sảt thương, trong lòng của ông ta có hàng vạn con dê chạy loạn.
Phương Văn Châu tới đây, người một tay che trời ở tỉnh Hà Nam thực sự đang ở đây?
Nhìn thái độ của Phương Văn Châu đối với Dương Tiêu, cho dù Lương, Khởi có ngu ngôc đến đâu cũng biệt Phương Văn Châu tới là vì Dương Tiêu.
Nghĩ đến đây, Lương Khởi nhìn chằm chăm Dương Tiêu, kinh hãi nói: “Cậu là ai? Rôt cuộc cậu là ai? Tại sao một ông lớn hàng đầu như Phương Văn Châu lại chạy tới đây vì cậu? Cậu không phải là thằng ở rễ vô dụng sao? Cậu là ai? Rôt cuộc cậu có thân phận gì?”
“Như ô ông nói, tôi chỉ là người Ở rê vô dụng mà thôi, nhưng người vô dụng như tôi lại dễ dàng xử lý ông!” Dương Tiêu cười lạnh.
Không biết có bao nhiêu người coi anh là đồ vô dụng, nhưng những người này không biết khi thân phận của Dương Tiêu bị bại lộ, cả thế giới sẽ run sợ dưới chân Dương Tiêu.
Lương Khởi không cam lòng nói: “Không thê nào! Chắc chắn cậu.
không chỉ đơn giản là thằng ở rễ vô dụngl: Rốt cuộc cậu là ai? Tôi, Lương Khởi rong ruồi cả đời, nhưng lại lật thuyền trong mương ngay trên địa bàn của mình, cho dù cậu muôn xử lý tôi, cũng phải để tôi chết rõ ràng!”
“Hừ! Đồ không biết sống chết! Cậu Dương là ai? Cậu Dương là chiến thần, thần chết điện hạ, lưỡi dao sắc bén mạnh nhất trong lịch sử Thiên Phủ Chi Quốc!” Phương Văn Châu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-te/431721/chuong-1761.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.