Chương trước
Chương sau
Một khi Dương Tiêu tìm Lương Khởi gây khó khăn, vũ khí xung quanh Lương Khởi không phải là thứ người thường có thê chồng lại.
Chỉ là Vạn Tứ Hải không hề hay biết, kỹ năng của Dương Tiêu đã đạt đến đỉnh cao rồi, cho dù đối phương ‹ CÓ hàng trăm vũ khí ở cự ly ngắn cũng vô dụng.
Dương Tiêu trầm giọng nói: “Ông Vạn cứ yên tâm, chuyện này tôi sẽ xử lý tốt!”
“Ân nhân hãy cần thận!” Vạn Tứ Hải nghiêm nghị nói.
Ông biết thân phận thật sự của Dương Tiêu, cũng biết Dương Tiêu có kỹ năng cao, Dương Tiêu đã quyết định, nên Vạn Tứ Hải sẽ không cưỡng ép ngăn cản anh.
Dương Tiêu đáp lại, cúp điện thoại rồi phi tháng đến bệnh viện nơi Lương Khởi đang ở.
Lúc này, cánh tay phải của Lương Khởi đã được băng bó, toàn bộ cánh tay phải của ông ta gần như bị phê.
Rốt cuộc, sức mạnh của Barrett không phải là thứ mà người bình thường có thể chống lại.
May mắn Lăng Ảnh Huyên vì tránh gặp mặt Dương Tiêu nên đã chọn cách bắn tỉa từ khoảng cách xa hai kilometers, nêu không, toàn bộ cánh tay phải của Lương Khởi đã nồ tung.
“Cao Hùng chết rồi? Người ra tay không rõ In tích? Lũ ngu! Một lũ ngu dốt!” Lường Khởi nhanh chóng nhận được tin tức, tức giận ném điện thoại xuống đất.
Sau khi Cao Hùng chết, tên đứng thứ hai lập tức thông báo cho Lương Khởi.
“Cao Hùng thực sự đã chết?” Nhóm người xung quanh Lương Khởi đều kinh ngạc.
Hậu hệt bọn họ đều biệt Cao Hùng thông trị toàn bộ huyện Thiên Sơn, nhựng bọn họ không ngờ một gã khổng lồ lại sa sút nhanh đến mức khiến người khác âm thầm líu lưỡi.
Một thành viên nhỏ tuổi của nhà họ Lương hỏi: “Chú, ai đã làm việc này?”
“Ai đã làm? Ngay cả heo cũng biết chuyện này chắc chắn là do tên khốn Dương Tiêu làm!” Lương Khởi căm hận nghiền răng.
Vốn dĩ ông ta cho rằng Dương Tiêu là một nhân vật nhỏ dê bị đè bẹp, nhưng ai ngờ thủ đoạn cứng răn của Dương Tiêu lại hoàn toàn năm ngoài dự đoán của bọn họ.
Người nhà họ Lương tiếp tục hỏi: “Chú, bây giò anh Mãnh đã chết, Cao Hùng cũng chết, bây giờ chúng ta phải làm thế nào mới tốt?”
“Sợ cái gì? Một lũ vô dụng! Chẳng lẽ chúng ta nhiều người như thế mà còn Sợ Dương Tiêu hả? Hơn nữa chúng ta là người có tiếng tăm, có người bên trên huyện Thiên Sơn hỗ trợ. Phá đỡ thì phá dỡ, Dương Tiêu ngăn cản phá dể. là coi thường vương pháp.
Chờ tôi gọi một cuộc điện thoại, tên khốn Dương Tiêu đó sẽ không chịu nổi!” Lương Khởi căm hận.
Vốn dĩ ông ta đã tính toán rất kỹ, bọn họ ở ngoài sáng, còn bọn Cao Hùng ở trong tôi. Một sáng một tối, một cuộc tân công kép, việc phá dỡ sẽ không chỉ diễn ra suôn sẻ, mà còn gây chân động mạnh cho tất cả những người già ở thôn trang Triệu.
Điêu khiên Lương Khởi không thê tin được là với sự xuất hiện của Dương Tiêu, mọi ý nghĩ tốt đẹp của ông ta đều bị Dương Tiêu phá hủy. Nghĩ đủ kiểu, Lương Khởi thật sự muôn chém Dương Tiêu cả ngàn lần.
Bang!!!
Đột nhiên, cửa phòng bệnh bị đá mỏ, Dương Tiêu bước vào.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.