Nghe An, giọng nói châm chọc của Cao Hùng, Dương Tiêu cười chế nhạo: “Hèn nhát? Chờ lát nữa anh sẽ biết có phải hèn nhát hay không!”
“Chậc! Được thôi! Tôi thật sự muốn xem cậu có phải là một người đàn ông cứng răn hay không. Có gan thì cậu tới đi, vợ cậu là Đường Mộc.
Tuyết đúng không? Người đẹp số một thành phô Trung Nguyên, nêu cậu không tới, tôi sẽ đến thành phố Trung Nguyên bắt Đường Mộc Tuyết đưa tới đây!”
“Người đẹp số một thành phô Trung Nguyên, chặc chăn đẹp như tiên nữ, nêu đè dưới thân cảm giác đó sẽ đặc biệt sảng khoái! Nếu không tới, tôi sẽ biển ì Đường Mộc Tuyệt trở thành nô lệ nữ, chờ tôi chơi chán, sẽ cho các anh em vui vẻ, ha ha ha ha hai” Cao Hùng cười ngông cuồng.
Tắt cả những gì anh ta phải làm là chọc giận Dương Tiêu, buộc Dương Tiêu tới đây, sau đó giêt Dương Tiêu.
Nghe những lời ngạo mạn của Cao Hùng, Dương Tiêu cười nhếch mép: “Tôt, vậy anh cứ chờ đi!”
Nói xong, Dương Tiêu cúp điện thoại, nhìn vệ phía Hô Khoan Quảng: “Hang ô của Cao Hùng ở đâu?”
“Trên đường Long Đình!” Hồ Khoan Quảng nói thẳng.
Dương Tiêu gật đầu: “Ông Hồ, Lương Khởi sẽ không từ bỏ ý đồc phiền ông quan tâm đên người dân trong thôn trang Triệu. Tôi tới đường Long Đình một chuyền!”
“Cậu Dương, cậu định đi một mình à?
Cao Hùng này không dễ chơi, trước kia bọn tôi đã ïphiri thiệt mây lần, hơn nữa Cao Hùng có vũ khí. Cậu đị một mình sợ là sẽ rất nguy hiểm!” Hồ Khoan Quảng nhắc nhở.
Dương Tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-te/431714/chuong-1754.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.