Chương trước
Chương sau
Nghe vậy, Đường Long hơi tức giận: “Ha ha ha hai! Bảo tôi thu dọn đô đạc về nhà? Dương Tiêu, phải là tôi cho cậu thể diện chứ nhỉ? Cậu biết đây là đâu không?. Cậu biết tôi ở tập đoàn Kim Thị có ý nghĩa gì không? Đồ rác rưởi phôi thai thô kệch không lên nỗi bàn, bảo tôi về nhà, giọng điệu thật Sự không nhỏi”
“Đúng vậy đúng vậy, bảo Đường tổng vê nhà, cậu là cái thá gì?” Đám người khinh thường nói.
Dương Tiêu nhún vai: “Các người đúng là thiển cận! Đường Long, anh có biết tôi và Kim Đại Chung có quan hệ gì không?”
Nhìn đám người ngu dốt do Đường Long đứng đầu, Dương Tiêu thật không nói nên lời.
Anh và Kim Đại Chung là bạn bè với nhau, có mồi quan hệ rất tốt, hầu như không ai trong giới thượng lưu ở thành phố Trung Nguyên không biết vê môi quan hệ của mình với Kim Đại Chung.
Điều khiến Dương Tiêu ngạc nhiên là Đường Long ngu ngốc này không chỉ gia nhập tập đoàn Kim Thị, mà còn không biết mối quan hệ của mình với Kim Đại Chung, thật nực cười.
“Cậu với sếp Kim có quan hệ gì? HaI Chẳng lẽ cậu là người xách giày cho sếp Kim à?” Đường Long chế nhạo.
“Ha ha ha ha ha ha!”
Nghe được lời chế giễu của Đường Long, mọi người có mặt vui mừng cười ha hả.
“Đừng nói là xách giày cho sếp Kim, anh ta xứng không?”
Nhiều người chế nhạo Dương Tiêu, ánh mắt họ nhìn Dương Tiêu như đang nhìn một trò đùa.
“Xứng không? Tốt! Rất tốt! Tốt lắm!”
Dương Tiêu liệc nhìn đám đông gật đâu.
Sắc mặt Tôn Bằng càng ngày càng tái nhọt, nhìn Dương Tiêu nói: “Anh rễ, hay… hay là em gọi sêp Kim qua đầy?”
“Gọi sệp Kim qua, hai người không nhìn xem bản thân mình có đức hạnh gì, sêp Kim là người hai người muôn gọi thì có thê gọi tới hả?” Đường Long khinh thường nói.
“Đúng vậy, sếp Kim của chúng tôi là người bận bịu, nào có thời gian quan tâm đến nhân vật nhỏ bé đẳng g cấp thấp như hai người?” Đám đông càng ngày càng khinh thường.
Đột nhiên, một giọng nói âm vang vang lên.
“Nhân vật nhỏ bé đẳng cấp thấp?
Thật không?”
Nghe thấy giọng nói âm vang đó, Đường Long chẳng thèm nhìn chế nhạo: “Tôi cười nhạo bọn họ là nhân vật nhỏ bé đẳng cấp tháp đáy, không phải thế hả?”
“Như mọi người đều biết, ai mà không biết Dương Tiêu này là thằng ăn bám, ở rễ ăn bám tròn năm năm, Lý Minh Hiên là nhân tình của Đường Mộc Tuyết. Lại còn tập đoàn Tuyết Tiêu, a phi, người không biết còn thật sự cho rằng là Dương Tiêu và Đường Mộc Tuyết thành lập, người thông mìỉnh ai cũng biết tập đoàn Tuyết Tiêu là Lý Minh Hiên hồ trợ!”
Nói xong, trong lòng Đường Long càng khinh thường Dương Tiêu hơn.
Anh ta nghe nói thời gian đầu thành lập tập đoàn Tuyết Tiêu, Lý Minh Hiên thường đến tập đoàn Tuyết Tiêu giúp đỡ.
Trong mắt Đường Long, việc Dương Tiệu xây dựng tập đoàn Tuyết Tiêu là điều không thê, chắc chắn là Lý Minh Hiên giúp Đường Mộc Tuyết làm việc đó.
Vì vậy, tập đoàn Tuyết Tiêu không liên quan gì đên Dương Tiêu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.