Chương trước
Chương sau
Dương Tiêu biết Đường Mộc Tuyết không nỡ xa mình, anh nở nụ cười cưng chiều: “Được!”
Về phần lần này trở lại Đé Đô bao lâu Dương Tiêu cũng không rõ, trước khi đi, Dương Tiêu cũng muốn tụ tập cùng mọi người.
Nói chuyện với Đường Mộc Tuyết xong, Dương Tiêu liên lạc với Tô Thiền Lung thiên hậu trẻ tuổi châu Á.
“Hả? Tối nay tụ hội? Ôi, anh Dương Tiêu tối nay. bọn em phải làm thêm giờ, chắc sẽ không đi được đâu!”
Dương Tiêu biết năm mới đang đến gân, Tô Thiên Lung là thiên hậu trẻ tuổi châu Á, chắc chắn phải tham gia nhiều sự kiện và chuẩn bị.
Dương Tiêu cười dịu dàng: “Được rồi, em cứ làm việc đi, hai ngày nữa anh sẽ trở về Đề Đô, hẹn gặp lại em ở Đế Đôi”
“Trở về Đế Đô? Anh Dương Tiêu, anh sắp trở về Đề Đô ạ? Thật tuyệt! Đến lúc đó hẹn gặp anh ở Đề Đồ nhé!” Tô Thiên Lung hơi kích động.
Tô Thiên Lung không đi được nên Dương Tiêu chỉ có thể liên lạc với Tôn Bằng.
Tuy nhiên, Dương Tiệu quên xin SỐ điện thoại của Tôn Bằng, anh hỏi Đường Mộc Tuyết, Đường Mộc Tuyết cũng không có số điện thoại.
Trong lúc không biết phải làm gì Dương Tiêu chỉ đành phải đến tập đoàn chăm sóc sức khỏe của Kim Đại Chung.
Ngay lúc này, trong tập đoàn Kim Thị!
Một thanh niên mặc vest, đi giày da đeo kính gọng vàng trông như một người thành đạt nhìn Tôn Bằng nói: “Người mới tới, rót cho tôi côc cà phê!”
“Vâng, Đường tổng!” Tôn Bằng ngoan ngoãn đồng ý.
Thanh niên này không phải ai khác mà chính là Đường Long, một nhân tài kiệt xuất xuất thân từ nhà họ Đường.
Ở lần họp mặt trước, Đường Long vì khinh thường Dương Tiêu nên đã xúc phạm Tông Công Minh, chủ nhà họ Tống một trong mười đại gia hàng đầu, bị đuổi việc một cách tàn nhẫn.
Sau đó, Đường Long nhờ năng lực xuất sắc của mình gia nhập công ty chỉ nhánh của nhà họ Lý ở Đông Hải tại Trung Nguyên, lương hàng năm một triệu tệ, vì xúc phạm Đường Đường. bị Dương Tiêu phát hiện, lại bị đuổi việc một cách tàn nhẫn.
Cũng phải khâm phục Đường Long này, không lâu sau anh ta gia nhập tập đoàn Kim Thị với mức lương một triệu tệ hàng năm.
Anh ta nghe nói Tôn Bằng là do Dương Tiêu giới thiệu vào đây, nên Đường Long chướng mắt Tôn Bằng.
Tuy rằng không cùng bộ phận, nhưng Đường Long có địa vị cao hơn Tôn Bằng, Tôn Bằng mới gia nhập công ty lớn như vậy, nhất thời không dám xúc phạm ai.
ChoangI Ngay lúc Tôn Bằng nhận cốc cà phê, Đường Long cô ý buông tay, cốc cà phê trực tiêp rơi xuông đât vỡ tan tành.
Nhìn cốc cà phê vỡ tan tành, Tôn Bằng lập tức mở to mắt: “Đường tông, tôi… tôi..
Đường Long tỏ vẻ nồi trận lôi đình, vung tay tát vào mặt Tôn Bằng: “Đờ mời Người mới tới, cậu thầy tôi chướng mắt hả? Ngay cả côc cà phê cũng không câm nồi, mẹ nó còn làm nên trò trông gì? Nếu tôi là cậu, tôi đã tìm một cái hỗ nhảy xuông chết cho rồi từ lâu rồi!”
“Đường… Đường tổng, không phải tôi không cầm nỗi, mà là anh không hề đưa tới tận tay tôi!” Tôn Bằng chua xót nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.