Chương trước
Chương sau
Lúc này, rất nhiều khí lạnh trào ra khỏi người chiến thần Sol, cảnh tượng này giông như một chiếc bánh hập, số lượng khói trắng nhiều không ngừng bồc lên từ chiệc bánh hấp.
Ba phút, cảnh tượng này kéo dài ba phút.
Ba phút sau, Dương Tiêu từ từ mở mắt ra, vẻ mặt anh hơi tái nhợt nhìn Liễu Giang Hà: “Mau, ấn tay lên làm như tôi vừa mới làm!”
“Ấn vào?” Liễu Giang Hà kinh ngạc.
Môi Dương Tiêu hơi tái nhọt, anh không nói nhiều lời, trịnh trọng gật đâu.
Trước sự chứng kiến của mọi người, Liễu Giang Hà đưa tay phải già nua của mình đặt lên lưng chiên thân Sol theo như lời của Dương Tiêu.
Phụt!
Lúc này, Liễu Giang Hà ấn tay phải lên lưng chiến thần Sol, máu trong người Sol dâng trào, nôn ra một ngụm máu ngay trước mắt mọi người.
Máu rơi xuống đất, một luồng không khí cực kỳ lạnh đóng băng trên mặt đất.
“Quá lạnh!” Vô số người kinh hãi.
Nhìn thấy cảnh tượng này, mí mắt Mục Lâm nhảy loạn lên: “Thành công? Trị liệu thành công?”
Thành công? Thực sự thành công?”
Các thành viên của Long Lân Các đều ngắn ra.
Liễu Giang Hà sửng sốt, ông không ngờ mình chỉ chạm nhẹ, chiên thân Sol không những không chỉ hộc máu mà dường như đã bình phục.
Cùng lúc đó, tay phải của Dương Tiêu vô cùng lạnh, lẽo, tay anh run rầy châm một điều thuốc, hít một hơi thật sâu, sắc mặt cũng khá lên.
“Mẹ ơi, chết cóng rồi, lần sau sẽ không làm loại việc nặng nhọc này nữa!” Dương Tiêu rùng mình, không nhịn được than thở.
Hết cách, cái lạnh trong người Sol tích tụ bao nhiêu năm đã ngâm sâu vào tận tim gan.
Với kỹ năng chữa bệnh thông thường thì không thể chữa khỏi cho Sol, vì vậy Dương Tiêu chỉ có thê sử dụng nội lực mạnh mẽ của mình xua tan mọi cơn ớn lạnh.
Cũng giống như Mục Lâm, anh ta cũng chỉ có thể mượn khả năng đặc biệt của tằm băng cực lạnh nuột chửng cái lạnh.
Tiếc là tằm băng vô cùng lạnh cũng không thể chịu được cái lạnh kinh hoàng trong cơ thê Sol, trực tiếp bị chết cóng.
Nếu chịu được cái lạnh độ không tuyệt đôi, Mục Lâm có thê dễ dàng làm thuyên giảm bệnh tình của Sol.
Bây giờ, thân thể Dương Tiêu lạnh ngất, anh chỉ cảm thây máu gân như đồng cứng lại.
Hắt xìI Nghĩ đến đây, Dương Tiêu không khỏi hát hơi một cái.
Lạnh, cái lạnh độ không tuyệt đối quá lạnh.
Cũng may có tâm pháp tối cao của Long Môn bảo vệ cơ thê, nêu không tình huông của Dương Tiêu tuyệt đôi sẽ kinh khủng.
Dù vậy, lông mày của Dương Tiêu đã bị bao phủ bởi một lớp băng mờ.
Cảm thấy sức sống trong người như được sông lại, Sol bước thăng xuông chỗ Dương Tiêu.
“Chiến thần Sol định làm gì?” Hàng chục nghìn người nhìn Sol.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.