Đường Mộc Tuyết lại thắp giọng nói: “Hơn nữa, theo em được biết, lân này Long Lân Các, tổ chức y học lớn nhất nước ta sẽ đích thân bãi gia trận chiến, cho nên, Dương Tiêu em cần anh giúp!”
“Cuối cùng Long Lân Các cũng muốn can thiệp vào giới y học?” Dương Tiêu híp mắt.
Cùng lúc đó, ở Đề Đô trong Thiên Phủ Chỉ Quốc, trên nóc trụ sở của Long Lân Các.
Các chủ của Long Lân Các nhìn về phía Trung nguyên, trong mắt hiện lên vẻ chờ mong: “Dương Tiêu, tôi và cậu đã không giao đấu nhiều năm. Lần này là trận chiến tranh giành vị trí đứng đầu ngành y, cậu đừng có không chịu nội một đòn đây nhé! Sự Sỉ nhục năm đó mà cậu mang lại cho tôi, lần. này tôi sẽ đòi lại gâp trăm ngàn lần!”
Dương Tiêu không hè hay biết, lần này Long Lân Các, tổ chức ỳ tê số một Trung Hoa chĩa kiếm về phía anh.
Trong chốc lát, sóng ngầm cuồn cuộn, thay đồi bất ngòi Đồng thời cùng lúc đó, ở Âu MỹiI Một người nước ngoài tóc vàng mắt xanh mặc áo khoác trăng nói với Dương Bân Hàn: “Chúc mừng anh Dương, anh đã bình phục rôi!”
“Cuối cùng cũng khỏi rồi?” Dương Bân Hàn vui mừng khôn xiết.
“Đúng vậy, anh Dương!” Người nước ngoài mỉm cười cung kính.
Sau khi xác nhận vết thương của mình đã bình phục, Dương Bân Hàn cười dữ tợn: “Tốt quá rồi, Tiểu Lâm, đặt cho tôi một vé bay trở lại Đề Đô vào ba ngày saul” . Ngôn Tình Ngược
“Cậu chủ lớn, không phải anh nói chờ một khoảng thời gian nữa sao?” Thư ký Tiêu Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-te/431630/chuong-1670.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.