“Dương Tiêu, tôi và cậu không đội trời chung!” Phùng Tứ tức giận gâm lên.
Trong nháy mắt đao Đường từ trên trời rơi về phía đầu của Dương Tiêu.
Trong mắt Dương Tiêu léo lên tia sáng lạnh, tay phải hóa thành bóng mờ lập tức giữ chặt miệng hỗ của Phùng Tứ.
Khoảnh khắc anh giữ miệng hỗ của Phùng Tứ, một sức lực cực kỳ mạnh mẽ bộc phát ra, Phùng Tứ kêu lên một tiêng, đao Đường trong tay ông ta cũng rơi tại chỗ.
Tay trái Dương Tiêu cầm lây đao Đường, đao Đường chợt hóa thành hai bóng mờ trong đêm đen.
Aaaal Ngay sau đó, vang lên một tiếng kêu chói tai vang vọng cả bầu trời.
Sau khi nhìn thấy bóng mờ, ngực của Phùng Tứ chọt hiện ra hai vết đao rướm máu thâu xương.
Tách tách!
Máu trào ra theo vết đao, những cơn đau lan ra khiến Phùng Tứ suýt ngắt xỉu.
Bị thương nặng, hai mắt Phùng Tứ tói sâm lại khụy trên mặt đât.
“Tứ gia!” Đám thuộc hạ đồng thanh kêu lên.
Bọn họ đoán được Dương Tiêu rất mạnh, nhưng không ngờ Dương Tiêu lại mạnh như vậy.
Một chiêu, chỉ một chiêu, Phùng Tứ được mệnh danh là cao thủ dùng đao Đường đã bị hạ gục.
“Trời ạ!” Nhóm bậc thầy võ thuật trọn mắt há hốc mồm kinh ngạc.
Đặc biệt là Tiết Hồng Đồ và Lam Vi Vi, hai người bọn họ là người chắn động nhất. Vừa nấy họ đầu với Phùng Tứ, có thể kiểm chứng thành tích võ thuật của Phùng Tứ nạn đến mức nào.
Thậm chí, tốc độ ra tay của Dương Tiêu nhanh đến mức họ còn không nhìn rõ.
Đôi mặt với vêt thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-te/431626/chuong-1666.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.