Chương trước
Chương sau
Lần đầu tiên đến thăm doseph, Dương Tiêu chẳng gặp được người đâu, còn bị Joseph đuôi ra ngoài.
Sau đó, đội phó Lăng Ảnh Huyện và Trần Khải đội trưởng đội một đến thăm nhiều lần, nhưng đều bị từ chối một cách tàn nhẫn.
Khi đó, một công chúa hoàng gia châu Âu đích thân đến thăm, bị doseph tàn nhẫn đuôi đi, cho đền bây giờ Dương Tiêu vẫn còn nhớ cảnh tượng đó.
Vôn dĩ Dương Tiêu còn tưởng răng cả đời này mình sẽ không bao giờ có dính dáng gì đến lão già kỳ lạ này, ai ngờ hoàng gia chậu Âu bị Joseph tàn nhân đuôi đi đã nỗi giận phái đồng đảo cao thủ đến ám sát Joseph.
Vợ và các con của Joseph đều bị giết, ngay cả bản thân Joseph cũng đang trên đường chạy trôn.
Đúng lúc đông đảo cao thủ chuẩn bị giêt Joseph, ngay lúc ngàn cân treo sợi tóc Dương Tiêu bỗng xuất hiện cứu Joseph.
Joseph rất biết ơn, hứa rằng. chỉ cần Dương Tiêu giúp ông trả môi thù đẫm máu thì ông sẽ thê trung thành với Dương Tiêu.
Trùng hợp là lúc đó Dương Tiêu đang nhằm vào vị hoàng gia này, Dương Tiêu nói với đội phó Lăng Ảnh Huyên, thuận tay giết chết công chúa hoàng gia có lòng dạ rắn rết.
Trả được mối thù lớn, doseph không nói lời nào thề trung thành với Dương Tiêu.
“Giọng điệu của anh đúng là không nhỏ, bậc thầy.Joseph sẽ coi anh là ngoại lệ? Anh biết bốc phét thật đáy!
Còn nữa, anh dám gọi bậc thầy doseph là lão già, gan chó của anh lớn thật đầy!” Vương Tỉnh đặc biệt cao giọng, nói cho hai vệ sĩ ở cửa nghe.
Nghe thấy Dương Tiêu gọi Joseph là lão già, ánh mắt hai tên vệ sĩ nhìn anh trở nên không thân thiện.
Làm gì có thun Dương Tiêu không biết Vương Tỉnh nói điều này là có ý gì, rõ ràng là anh ta đang cô ý kéo sự thù hận vê phía mình.
Tô Thiên Lung bĩu môi nói: “Vương Tỉnh, anh bớt âm 1 trước mặt anh Dương Tiêu đi, anh Dương Tiêu không bao giờ nói dồi. Anh ây nói quen biết bậc thầy Joseph, thì nhát định sẽ quen biêt!”
“Anh ta quen cái quằn!” Vương Tỉnh không hề tin Dương Tiêu quen biết doseph.
Đề thê hiện cảm giác vượt trội của mình, Vương Tỉnh nhìn vệ sĩ trưởng: “Phiền anh thông báo với bậc thây doseph, cứ nói là Vương Tỉnh con trai của Vương Sách, đạo diễn sô một giành huy Chương vàng ở Thiên Phủ Chi Quốc đến thăm. Bồ tôi và bậc thầy.Joseph rất thân.”
“Thân?” Vệ sĩ trưởng cần thận nhìn Vương Tỉnh.
Vương Tỉnh nghiêm nghị nói: “Đúng vậy, phiên các anh đi thông báo!”
Nhìn vẻ kiêu ngạo của Vương Tỉnh và quận áo của anh ta đều là nhãn hiệu quốc tế cao cấp, vệ sĩ trưởng do dự một chút rôi thập giọng nói: “Chờ một lát, tôi sẽ liên lạc với bậc thầy dosephl”
Vệ sĩ trưởng sợ Vương Tỉnh thật sự là bạn cũ của Joseph, nếu từ chối người ta ngoài cửa, bị bậc thầy doseph biêt hoàn cảnh khác thì sẽ rất khó coi.
Rung rungfl Bên trong khách sạn quốc tế Quân Lâm,.Joseph thợ may số một thế giới đeo kính lão cần thận đo kích thước, đang đặt làm một chiếc quân lót màu đen.
Nếu Dương Tiêu có mặt, chắc chắn anh sẽ dở khóc dở cười, kích cỡ của bộ đồ lót này là may riêng cho Dương Tiêu.
Lần này, sở dĩ.Joseph đến Trung Nguyên là muôn đích thân giao bộ quân áo mà Dương Tiêu đặt làm cho Dương Tiêu.
Đã năm năm, ông và Dương Tiêu đã không gặp nhau tròn năm năm.
Nhìn thấy vệ sĩ trưởng gọi, Joseph nhíu mày, ông thật sự không thích bị quây rây trong lúc làm việc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.