Chương trước
Chương sau
Nói xong, Vương Tỉnh lập tức gọi cho Triệu Vô Cực.
“Alo!” Điện thoại kết nói, từ đầu dây bên kia vang lên giọng nói nhẹ nhàng của Triệu Vô Cực.
Vương Tỉnh tức giận nói: “Triệu Vô Cực, chủ nhà Triệu, mẹ kiếp tôi bị khinh thường ở thành phô Trung Nguyên. Thành phố Trung Nguyên là địa bàn của anh, anh phải giúp tôi lây lại thê diện!”
“Ò? Ai dám không cho cậu Vương thể diện vậy?” Triệu Vô Cực quái gở nói.
Trước kia anh ta đên Đề Đô vui chơi, gặp được Vương Tỉnh, Vương Tỉnh không chỉ mời anh ta chơi đùa với người mẫu gợi cảm, mà còn tìm cho anh ta nhiều nữ nghệ Sĩ xinh đẹp, nên quan hệ giữa hai người cũng không tệ.
Vương Tỉnh nghiến răng nghiền lợi nói: “Thằng đỏ tên là Dương Tiêu!”
“Dương Tiêu?” Triệu Vô Cực nghe thấy tên này thì giật mình như bị điện giật.
Vương Tỉnh nghe thây giọng điệu của Triệu Vô Cực không ôn liên hỏi: “Chẳng lẽ anh biết người này? Vừa nãy tên này còn nói sẽ tặng cho anh một cuốn kiếp pháp xua đuôi tà ma, sao lại như thê?”
“Cái gì? Còn có chuyện như vậy?”
Triệu Vô Cực tức giận nói.
Vương Tỉnh rât tức giận: “Đúng vậy, Triệu Vô Cực, anh nhật định phải tÌm người dạy dỗ anh ta. Hôm nào đến Đề Đô tôi sẽ mời anh chơi người mẫu hạng nhất!”
“Được! Tôi biết chuyện này rồi!” Triệu Vô Cực tức giận gân như bùng nô.
Triệu Vô Cục đừng mơ mà nghĩ đến việc chơi người mâu tuyên một, với năng lực hiện tại của anh ta cũng không chơi nồi!
Cúp điện thoại, Triệu Vô Cực tức giận lật bàn trước mặt.
Đôi mắt anh ta đỏ ngầu, hùng hỗ nói: TÚC hiếp người quá đáng, ức hiếp người quá đáng, tôi Triệu Vô Cực và anh không đội trời chung!”
Nghĩ đến việc mình bị Dương Tiêu phê, không cần nói Triệu Vô Cực hận Dương Tiều đến nhường nào.
Về phần Triệu Vô Cực, Dương Tiêu vẫn luôn không có thiện cảm.
Bây giờ chủ cũ nhà họ Triệu, Triệu Tín và vợ đồng quy vu tận, Triệu Vô Cục kế thừa nên tảng của nhà họ Triệu, nhà họ Triệu bị tụt xuống dưới cùng trong tứ đại gia tộc.
Chỉ cần Triệu Vô Cực không gây rắc rối cho anh, không làm phiền Đường Mộc Tuyết, thì t chốc lát Dương Tiệu sẽ không dạy dỗ Triệu Vô Cu Nếu Triệu Vồ Cực có mắt không tròng, thì Dương Tiêu sẽ không khách sáo với Triệu Vô Cực.
Bậc thây Joseph thợ may số một thê giói hiện đang ở trong khách sạn quốc tê Quân Lâm, vì danh tiếng của doseph quá nỗi tiếng nên ngay khi Joseph vừa đến ông chủ khách sạn đã thu xếp toàn bộ khách sạn cho.
doseph.
“Dừng lại, các người là ai?” Vừa đến khách sạn quốc tê Quân Lâm, Dương Tiêu và Tô Thiên Lung đã bị hai người đàn ông mặc đô đen chặn ở cửa.
Hai người đàn ông mặc đô đen không phải là người Phương Động, mà là người phương Tây da trăng, rõ ràng là vệ sĩ của Joseph.
Tô Thiên Lung vội nói: “Tôi tên là Tô Thiên Lung, tôi đến đây thăm bậc thầy.Joseph, phiền các anh đi thông báo!”
Dương Tiêu không nói, Tô Thiên Lung ở trong đoàn phim, Dượng Tiêu không nên can thiệp quá nhiêu.
Nếu lát nữa không gặp được.Joseph, Dương Tiêu ra mặt cũng không muộn.
“Tô Thiên Lung? Tô Thiên Lung thiên hậu trẻ tuổi châu Á?” Vệ sĩ trưởng nghỉ ngờ hỏi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.