Chương trước
Chương sau
“Ok, hẹn tối nay gặp ở vịnh Thanh Long!” Lam Vi Vi hào hứng nói.
Sau khi nói chuyện với Lam Vi Vi xong, Dương Tiêu lại liên lạc với Long Ngũ.
Long Ngũ đi thẳng đến trụ sở của Lý Thần Chiến tìm một khẩu súng bắn tỉa, bí mật triển khai, tránh cho Phùng Tứ ra tay đánh lén.
Dương Tiêu không định huy động bọn Am Kim Long Vương, dù sao uy thế của Long Môn cũng quá lớn, Dương Tiêu cũng không muôn đánh rắn động cỏ.
“Anh Dương Tiêu, thật trùng hợp, sao anh lại ở đây?”
Đúng lúc này, Tô Thiên Lung thiên hậu trẻ tuổi châu Á bước ra khỏi xe.
Dương Tiêu rât ngạc nhiên: “Không phải em đi quay phim sao? Sao lại có thời gian ra ngoài đi dạo? Còn nữa, em đeo khẩu trang vào, cần thận bị chặn đường!”
Sau khi được Dương Tiêu nhắc nhỏ, Tô Thiên Lung mới nhận ra mình đã quá đột ngột, nhanh chóng đeo khẩu trang vào.
“Anh Dương Tiêu, kịch bản đã hoàn thành, cũng sắp hoàn thành rồi. Đoạn kết cần một bộ váy trắng rất đẹp, đoàn bọn em cũng đã chuẩn bị, nhưng vẫn chưa phải là tốt nhất.”
“Nghe nói bậc thầy doseph thợ may số một thế giới đã đích thân đến Trụng Nguyên, bọn em muôn nhờ bậc thầy Joseph tự tay làm. Không biết bậc thầy.Joseph có phớt lờ bọn em không đây!” Rõ ràng Tô Thiên Lung có hơi căng thẳng.
Cô biết bậc thầy Joseph thợ may số một thế giới khá xa cách, mặc dù cô là thiên hậu trẻ tuôi châu Á đến thăm, nhưng trong lòng Tô Thiên Lung không có tý tự tin nào.
Dương Tiêu nhíu mày: “Joseph? Sao ông già này lại chạy tới Trung Nguyên? Lại còn không nói với mình trước!”
“Hả? Anh Dương Tiêu, anh quen biết bậc thầy.Joseph à?” Tô Thiên Lung rất ngạc nhiên.
Dương Tiêu cười dịu dàng: “Coi như cũng quen biết! Yên tâm, bây giờ anh không làm gì sẽ đi cũng em, chỉ cân anh mở miệng, Joseph nhất định Sẽ nễể mặt anh mà đo may đồ cho em.”
“Thật tuyệt, anh Dương Tiêu!” Tô Thiên Lung hò reo.
Bữa tiệc đêm cũng đã qua lâu rồi, Dương Tiêu cũng muôn gặp lại người bạn cũ này.
“Anh mở miệng thì bậc thầy Joseph sẽ đo may đồ cho Thiên Lung?
Nhóc, anh đúng là biết bốc phét đáy!
Anh tưởng mình là miệng vàng lời ngọc à? Cái đồ không lên nồi sân khẩu, chỉ biết giở trò bịp bọml Suốt ngày lừa dối gái đẹp!”
Đột nhiên, một giọng nói giễu cợt vang lên, một người đàn ông trẻ tuổi lái chiếc ô tô sang trọng đi tỏi.
Thanh niên nhìn chăm chăm Dương Tiệu với ánh mắt khinh thường, nhừ thể Dương Tiêu đang khoác lác, thợ may số một thế giới nễ mặt Dương Tiêu sẽ đo may đô cho Tô Thiên Lung là lời nói vô nghĩa.
Tô Thiên Lung nghe tháy thế giận sôi máu: “Vương Tỉnh, tôi không cho p Tiê N hép anh nói như vậy với anh Dương iêu của tôi!”
gười tới không phải ai khác mà chính là Vương Tỉnh, con trai của đạo diễn sô một trong nước, đã gặp tại phim trường Trung Nguyên.
“Đúng là một tên khiên người khác khó chịu!” Dương Tiêu không nói nên lời khi nhìn thây dáng vẻ bướng bỉnh không chịu phục tùng của Vương Tỉnh.
Trước đó ở phim trường đã cho anh chàng này một cú sốc, nhưng ai ngờ Vương Tỉnh lại không biết sông chết đi theo tận đây.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.