Do dự nửa giây, Trân Khải trịnh trọng hỏi: “Đội trưởng, ông già Lý Vân Long đó liên hệ với anh là muôn để anh trở về đội à? Anh suy nghĩ thế nào?”
“Không phải chuyện trở về đội. Lần trước gặp mặt không phải tôi đã nói rất rõ ràng rồi còn gì? Chặc là tôi không thê trở về đội được nữa, nhưng đất nước gặp khó, triệu tập thì phải chiến đấu!” Dương Tiêu nghiêm túc nói.
Đúng vậy, Dương Tiêu không thể trở lại đội được nữa.
Đầu tiên, anh là chủ của Long Môn, theo như thái độ của thầy anh Dịch Thấp, chắc chắn sẽ không đề anh trở về đội đặc chiến.
Thứ hai, một khi trở về đội, anh phải nghe theo sự điều phái, tranh chấp gia tộc, bọn Đường Hạo, Dương Bân Hàn, mỗi thù đầm máu trước đây của đội đặc chiến, Dương Tiêu lc thể không báo thủ cho họ.
Nghe thấy mấy. từ đất nước gặp khó, triệu tập thì phải chiến đấu, máu trong người Trần Khải chợt sôi lên.
Anh rất nhớ những năm tháng huy hoàng củng chiên đâu với Dương Tiêu, nêu Dương Tiêu trở lại đội, anh nhất định sẽ lập tức lựa chọn trở lại đội.
Dù họ đã im lặng nhiều năm, nhưng khi bọn họ đứng lên lần nữa, đã định sẵn sẽ khiến cả thê giới phải run sợ.
Cuối cùng Trần Khải đáp lại: “Đội trưởng, chuyện này tôi biết rồi, anh yên tâm, tôi bảo đảm sẽ làm ồn thoả.
À đúng rôi, khi quay về hãy nói với ông già đó, bảo ông già bớt uỗống lục vị địa hoàng hoàn, cái đó chắc chắn hại thận âm. Uống lục vị địa hoàng hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-te/431595/chuong-1635.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.