Sau khi Mã Long bị áp giải đi, Dương Tiêu đựa ba nghìn một trăm tệ cho Tôn Bằng: “Tiền lương của cậu!”
“Anh… anh rể!” Nhận tiền xong, Tôn Bằng xúc động đến mức suýt rơi nước mắt.
Gia đình cậu ta chanh chua với Dương Tiêu, không ngờ Dương Tiêu không chỉ không so đo các hiêm kiifii lúc trước, mà hôm nay còn ra tay giúp cậu ta đòi lại công bằng.
Dương Tiêu bước tới, vỗ vai Tôn, Băng: “Không cân nhiều lời, tôi rất hài lòng với sự trưởng thành của cậu. Bồ cậu Tôn Phú Quý vào tù, chuyện này chỉ có thể trách ông ta nảy sinh lòng tham. Trước đó tôi đã chào hỏi bên huyện Thiên Sơn, cậu không cần phải lo lắng quá đâu!”
“Cảm ơn anh rẻ!” Tôn Bằng cảm kích nói.
Đường Mộc Tuyết nhìn Dương Tiêu: “Hay đề Bằng Bảng đến tập đoàn Tuyệt Tiêu làm việc, tiếp tục như này cũng không phải là cách!”
“Ừ, cậu thấy sao?” Dương Tiêu nhìn Tôn Bằng.
Tôn Bằng vội xua tay nói: “Không không không! Em biết chị Mộc Tuyết và ảnh rễ đều là những người làm việc lớn, mà anh chị lại làm trong ngành dược, em không hiểu, em sẽ không đến tạo thêm rắc gây”
Trong khoảng thời gian đến thành phô Trung Nguyên này, Tôn Bằng nghe nói Đường Mộc Tuyết đã trỏ thành người đứng đầu tập đoàn Tuyết Tiêu. Mà tập đoàn Tuyệt Tiêu là một công ty lớn với định giá thị trường gân hai mươi tỷ tệ, điêu này khiên Tôn Bằng chỉ có thể ngước nhìn.
Không phải lúc trước cậu ta không muốn tìm Dương Tiêu và Đường Mộc Tuyết, mà là bởi vì thái độ trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-te/431579/chuong-1619.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.