Chương trước
Chương sau
Sân khấu giao lại cho Cung Linh Nhị, Cung Linh Nhi tiếp tục biểu diễn đủ loại nhạc cụ. Hàng nghìn khán giả có mặt tại hiền trường dân di chuyên sự chú ý trên người Dương Tiêu sang Cung Linh Nhi.
Tài năng âm nhạc của Cung Linh Nhi không phải chỉ trưng bày, thực sự khiên Dương Tiêu kinh ngạc.
Dương Tiêu không hiểu Cung Linh Nhi nói gì, anh lây điện thoại di động ra gọi cho Trần Khải đang ở Tây Song Bản Nạp rất xa.
“Đội trưởng, sao nửa đêm nửa hôm lại nghĩ tới việc gọi điện cho tôi thế?”
Trần Khải cười thoải mái khi nhận được cuộc gọi của Dương Tiêu.
Dương Tiêu sò mũi: “Người anh em, đã xuất ngũ cả rồi, gọi tôi là lão Dương là được, đừng gọi đội trưởng!”
“Không được, một ngày làm đội trưởng thì cả đời làm đội trưởng, đây là vân đề nguyên tắc!” Trần Khải kiên định nói.
Dương Tiêu bắt lực nói: “Được rồi!
Chuyện đó, tôi muôn hỏi cậu một chuyện!”
“Có chuyện gì thì đội trưởng cứ nói thẳng đi!” Trần Khải nói thẳng.
Dương Tiêu thấp giọng nói nhỏ: “Người anh em, ừm, tôc độ tay đàn ông nhanh thì có lợi gì cho phụ nữ?”
Àm!
Trần Khải đang thưởng trà trong biệt thự nhà họ Trần ở Tây Song Bản Nạp, vừa nghe thấy thể lập tức phun ra một ngụm trà.
Choáng váng] Trần Khải bị câu hỏi của Dương Tiêu làm choáng váng ngay tại chôiI Tốc độ tay nhanh của đàn ông có lợi gì cho phụ nữ?
Câu… câu hỏi này khiến người ta không thể trả lời được!
“Người anh em, có vấn đề gì à?”
Dương Tiêu nhận ra Trần Khải mắt bình tĩnh, lại thấp giọng nói.
Anh sợ rằng đây lại là vấn đề lái xe, bị người khác nghe thấy chuyện cười.
Trần Khải ngần người: “Đội trưởng, anh nói nghiêm túc à? Anh có chắc là không nói đùa với tôi không?”
“Tôi giống loại người hay nói đùa như thế à?” Dương Tiêu tức giận nói.
Trần Khải ngẫm lại thật kỹ: “Cũng đúng, anh đã từng thực hiện nhiều nhiệm vụ như vậy, có nhiều con cá lớn bảo anh cua anh chăng thèm cua, kết hôn với chị dâu năm năm | vẫn là trai tân. Người khác nói không biết thì tôi không tin, nhưng đội trưởng nói thì tôi tin.”
“Bót lòng vòng, tốc độ tay nhanh của đàn ông có lợi gì cho phụ nữ?”
Dương Tiêu hỏi.
Trần Khải do dự một lúc rôi nói với Dương Tiêu: “Đội trưởng, tôi cũng không thê giải thích rõ chuyện này, chỉ là hiểu nhưng không biệt diễn tả ra sao. Chuyện đó, tôi sẽ gửi cho anh một bộ phim, là của bậc thây Takao Kato người Nhật đích thân quay, anh xem sẽ hiểu ngay!”
“Được, tôi đợi phim của cậu!” Dương Tiêu đáp.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.