Kết thúc màn biểu diễn, Dương Tiêu nhìn Hoàng Tuấn Kiệt: “Cung Linh Nhi phải tiệp tục biểu diễn buồi hoà nhạc. Không còn sớm, mong hai người hãy nhanh chóng rời đi!”
“Chúng… chúng tôi…” Khuôn mặt của Hoàn? Dật khá xấu xí.
Đêm nay anh ta đến là để đập phá, nhưng không ngờ lại chạm mặt Dương Tiêu, một sự tồn tại yêu nghiệt của nên âm nhạc.
Hoàng Tuấn Kiệt khẽ thở dài nói nhỏ: “Thua rôi, chúng ta hoàn toàn thua, đi thôi”
Giờ phút này, trong lòng Hoàng Tuần Kiệt không hệ có cái gọi là không phục, ông ta biết trình độ âm nhạc của mình hoàn toàn không thẻ lấy ra dùng trước mặt Dương Tiêu.
Bậc thầy, đây là bậc thầy âm nhạc thực sự.
Hoàng Dật nắm chặt tay tỏ vẻ không cam lòng, nghĩ đến tài năng âm nhạc mạnh mẽ của Dương Tiêu, Hoàng Dật cảm thấy yếu ớt, vô lực.
Hết cách, trước thực lực tuyệt đối của Dương Tiêu, anh ta chỉ đành ngoan ngoãn chấp nhận.
Hoàng Tuấn Kiệt ‹ dẫn đầu xoay người đi ra ngoài địa điểm tổ chức buổi hòa nhạc, Hoàng Dật đi theo sau.
Nhìn hai cha con Hoàng Tuần Kiệt và Hoàng Dật rời đi, Dương Tiêu bát lực nhún vai.
Tối nay anh tới đây giúp Cung Linh Nhi, ai ngờ Hoàng Tuần Kiệt và Hoàng Dật lại gây rắc rồi.
Đôi thành người khác, Dương Tiêu thật sự không muôn quan tâm, nhưng Cung Linh Nhi là cô chủ nhà họ Cung, Dương Tiêu không muốn xen vào cũng khó.
“Dương Tiêu, anh thật sự rất đỉnh!”
Anh mặt trong veo của Cung Linh Nhì tràn đầy ngưỡng mộ.
Nhìn dáng vẻ khâm phục thật lòng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-te/431556/chuong-1596.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.