Vì vậy, giai điệu của bản nhạc này rất nhanh, các thế hệ sau thường chọn bản này để trình diễn piano, violin và các loại nhạc cụ khác.
Nói trắng ra, bản nhạc này không năm trong mười bản nhạc piano khó nhất thế giới, nhưng để chơi được ý trong đó thì cực kỳ khó.
Không phải độ khó của tác phẩm này quá cao mà là tác phẩm này quá cô điền, đầy chất hoang dã và cực kỳ cá tính.
Điều ¡ quan trọng nhất là bản nhạc này có yêu câu tốc độ cực kỳ cao, muôn chơi nó ở trạng thái xuất thần nhập hóa không khác gì khó cấp địa ngục.
Mặc dù Hoàng Tuần Kiệt là nghệ sĩ piano cập bậc cung điện trong nước, nhựng ông ta không thê đưa tác phẩm này lên đến đỉnh cao.
Nói cách khác, Hoàng Tuần Kiệt có thể chơi đến 99, 99 điệm, nhưng không thể chơi đến 100 điểm.
Nhìn chung toàn thế giới, không biết có bao nhiêu người có thê đạt 99,99 điểm, nhưng không ai đặt tắm vé nói răng mình có thể đạt được 100 điểm.
Hết cách, bản nhạc này đòi hỏi tốc độ ngón tay quá cao, đên mức tay tàn chết trận.
Người khác không làm được, nhưng Dương Tiêu làm được.
Khi anh chấp hành nhiệm vụ ở châu Âu, đã được ca ngợi như một nhà kiểm soát đàn piano, một nhóm các bậc thầy cấp bậc cung điện ở châu Âu đã khen ngợi khâm phục.
Xét cho cùng, Dương Tiêu thường xuyên chém giệt, tôc độ ra tay của anh vượt ngoài sức tưởng tượng.
Nhìn chằm chằm Dương Tiêu trên bục cao, Hoàng Dật khit mũi nói: “Bó, con thầy tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-te/431551/chuong-1591.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.