Chương trước
Chương sau
“Tôi là ai?” Dương Tiêu nhìn Hoàng Dật đang kinh hãi cười đùa.
Trong khoảnh khắc tiệp theo, Cung Linh Nhỉ không còn do dự nữa, cô nghiêm mặt nói: “Anh ấy là ai? Hoàng Dật, tôi nghĩ chắc hẳn anh biết rất rõ, Dương Tiêu không phải ai khác, Dương Tiêu chính là hoàng tử nhỏ thối sáo trong truyền thuyết!”
Cái gì! Dương Tiêu là hoàng tử nhỏ thôi sáo?
ÀmI!I Vừa dút lời, Hoàng Dật cảm giác như bị sắm sét đánh trúng, hai mắt trợn tròn xoe, quai hàm đột nhiên bị vỡ.
Ò!
Theo sau thân phận của Dương Tiêu bị lộ, vô số người có mặt tại buôi hòa nhạc đã vô cùng sửng sốt.
Xoạt xoạtl Xoạt xoạt xoạt xoạt!
Ngay sau đó, hết bóng người này đến bóng người khác đứng dậy khỏi chỗ ngồi, tất cả đều kinh ngạc nhìn Dương Tiêu trên bục cao.
“Anh ấy… anh ấy là hoàng tử nhỏ thổi sáo?” Một người kinh ngạc hỏi.
Lại thêm một người khác kinh hãi: “Đoạn video mây ngày trước rất nỗi trên mạng. Từ đó đên giờ, hoàng tử nhỏ đã lâu không xuất hiện, không ngờ anh áy lại chính là hoàng tử nhỏ trong truyền thuyết!”
“Đúng thế! Vừa rồi tôi nên nghĩ đến anh ấy là hoàng tử nhỏ thổi sáo. Ai có thể đạt được trình độ hiểu biết về thỏi như thế này. Còn ai có thê làm được điều đó ngoại trừ hoàng tử nhỏ thôi sáo?”
Kinh ngạc!
Trong chốc lát hơn nghìn người đã kinh ngạc!
Rất nhiều nhà âm nhạc đều dao động, vừa nãy bọn họ thật sự đánh giá thâp Dương Tiêu.
Khi biết được thân phận của Dương Tiêu, mỗi người đều không khác gì bị sét đánh, cảm giác thay đôi trong lòng không kém gì Hoàng Dật.
Dương Tiêu tức giận nhìn Cung Linh Nhi: “ó thê khiêm tốn chút được không? Tối nạy tôi tới đây giúp đỡ, Ni phải đến tổ chức buôi hòa nhạc Trước đó Dương Tiêu không biết mình nồi tiếng như thế nào, nhưng bây giờ Dương Tiêu đã biết.
Nếu nhóm người này chặn đường không cho anh rời đi, Dương Tiêu nhất định sẽ chán nản.
Có thể là do năm đó anh đã quen với việc thực hiện nhiệm vụ một mình, Dương Tiêu thực sự không thích sự náo nhiệt.
“Hết cách! Anh muốn khiêm tốn, nhưng thực lực lại không cho phép!”
Cung Linh Nhi cười tỉnh nghịch.
Dương Tiêu khẽ đỡ trán, không khỏi khẽ thở dài.
Àm ïnhư vậy Dương Tiêu không nồi tiếng mới là lạ.
Nghĩ đến việc trước đây mình đã xúc phạm không biết bao nhiêu kẻ thù, Dương Tiêu không khỏi cảm thấy đau đâu.
Nhưng về phần Dương Tiêu, như vậy cũng tôt.
Lúc trước anh còn chưa khôi phục lại thực lực, trong lòng lo lắng rất nhiều.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.