Chương trước
Chương sau
Thời buôi này, không biệt có bao nhiêu người trẻ tuôi xem Douyin, Kuaishou. Coi như không chịu nỗi thì anh có thể lướt Bilibili có được không?
Mà, anh chàng Dương Tiêu này thậm chí còn không xem bất cứ thứ gì, điều này khiến Cung Linh Nhi rất suy sụp.
Cung Linh Nhi cảm thấy tẻ nhạt một lúc, rôi cô trịnh trọng nói: “Tối nay, tòa nhà Trung Nguyên, tôi chờ anh ở đây.
Không được quên, giữa lúc nghỉ tôi phải thầy anh, nếu anh dám không tới, tôi sẽ nói cho chị Mộc Tuyết là anh bắt nạt tôi!”
“Rồi, tôi biết rồi!” Dương Tiêu rất không nói nên lời.
Sau khi cúp điện thoại, Dương Tiêu mang theo sự tò mò tải mây ứng dụng truyền thông mới như Douyin, Kualshou, Weibo vệ máy.
Bấm tìm kiếm tên Cung Linh Nhị, Dương Tiêu đã rất kinh ngạc.
Thấy Cung Linh Nhi có hai mươi triệu người theo dõi trên Douyin, gần hai mươi triệu người ở Kualshou, hơn chục triệu người theo dõi trên Weibo, ít nhật một triệu người trên các trang mạng xã hội mới khác.
Dương Tiêu sững sờ: “Má! Con nhóc này nồi tiêng như vậy?”
Trong năm năm ở rễ, Dương Tiêu gần như sống cuộc sông biệt lập với phân còn lại của thế giới. Dương Tiêu hoàn toàn không. quan tâm đến các phương tiện truyền thông mới.
Không chú ý thì không biết, vừa mới chú ý đã giật mình.
Trước đây Dương Tiêu chưa bao giờ biết về các trang web truyền thông mới, nhưng bây giờ Dương Tiêu biết các phương tiện truyện thông mới rất phổ biến.
Sau khi tra baidu baike, hồ sơ của Cung Linh Nhi hiện ra trước mắt.
Cung Lỉnh Nhi, một cô gái thiên tài về âm nhạc, thủ lĩnh thế hệ mới trong ngành âm nhạc, đến từ Trung Nguyên, được chọn vào danh sách mười nhân vật xuất sắc của thế hệ mới trong nước.
“Đậu xanh rau má, con nhóc này giỏi như vậy à?” Dương Tiêu hết sức kinh ngạc.
Với sự tò mò, Dương Tiêu đã gửi tin nhắn cho Đường Mộc Tuyết: “Mộc Tuyết, Cung Linh Nhi rất nỏi tiếng ở trong nước à?”
“Không nổi!” Sau khi nhận được tin nhắn Đường Mộc Tuyết trả lời trực tiếp.
Dương Tiêu nhìn câu trả lời của Đường Mộc Tuyết, đầu óc đầy dấu chấm hỏi đen.
Có nhiều fan như vậy mà không ni, không khoa học!
Đường Mộc Tuyết lại nghịch ngợm đáp lại: “Mà là cực kỳ nồi!”
“Ừm, xem ra tối nay mình cần phải có mặt!” Nhìn câu trả lời của Đường Mộc Tuyết lần nữa, Dương Tiêu không khỏi dở khóc dở cười.
Vào lúc bảy giờ tối, tòa nhà Trung Nguyên.
Cung Linh Nhi một trong mười nhân vật xuất sắc của thế hệ mới trong nước, đêm nay mở buồi hoà nhạc đầu tiên trong đời. Hiện trường CÓ đủ mười nghìn chỗ ngồi. Vé xem buồi hoà nhạc vừa phát hành trong vòng chưa đây mười phút, hàng chục nghìn vé đã được bán hết, đủ để chứng tỏ tầm ảnh hưởng siêu lớn của Cung Linh Nhi trong nước.
Vừa mới đến, Cung Linh Nhi đeo mặt nạ lén lút tới trước mặt Dương Tiêu: “Này! Ở đây, Dương Tiêu ở đấy!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.