Chương trước
Chương sau
Nhìn Tô Thiên Lung thẹn thùng không thôi, Vương Tỉnh cười điên cuồng.
Như thể trêu ghẹo Tô Thiên Lung là chuyện rất có thành tựu, rất vui vẻ.
Đám người đạo diễn Lưu lần lượt hoá đá, nêu không phải. Vương Tỉnh là con trai của đạo diễn sô một trong giới giải trí, ông thật sự muốn ném Vương Tinh ra ngoài ngay lập tức.
Không biết xấu hỗ, thật sự không biết xâu hồ.
“Nói đi, câu trả lời chính xác là gì?
Không nói được chứ gì?” Vương Tỉnh kích động như thể thăng trận.
Dương Tiêu chế nhạo: “Anh cho rằng người khác cũng không biết xấu hỗ như anh à?”
“Không biết xấu hổ? Sao tôi lại không biết xầu hổ? Chẳng lẽ anh biết đáp án chính xác à? Vậy anh có thể nói đáp án chính xác!”
Mặt Vương Tinh đầy vẻ khiêu khích, trong lòng đã ăn chắc được Dương Tiêu.
Dương Tiêu chế giêu: “Cây không da thì sẽ chết không thê nghỉ ngờ được.
Người không biệt xâu hồ, thiên hạ vô địch. Hôm nay tôi đã mở mang được rất nhiều kiên thức, khâm phục khâm phục!”
Đây là lời nói thật lòng của Dương Tiêu, anh thật sự khâm phục. Vương Tinh có thể không biết xấu hồ đến mức này.
“Không trả lời được thì cút đi. Đạo diễn Lưu ông thầy rồi chứ? Tên này không linh hoạt gì cả. Kỹ năng diễn xuất của anh ta cùi bắp, chắc chắn không thích hợp diễn!” Vương Tỉnh nói với đạo diễn Lưu.
Vẻ mặt đạo diễn Lưu cứng ngắc, gượng cười: “Cậu Vương, chuyện này… không thích hợp lắm nhỉ?”
Dương Tiêu cũng rất không nói nên lời, không linh hoạt và kỹ năng diễn xuất cùi bắp thì có liên quan gì?
“Không thích hợp? Không thích hợp cái gì? Tôi nói không thích hợp thì không thích hợp, có vẫn đề à2”
Vương Tỉnh cậy thế ức hiếp người.
Hôm nay anh ta muốn xử lý Dương Tiêu, chính là khiến Dương Tiêu không thể diễn, chịu sự áp chế của anh ta, trở thành trò cười.
Về phần đạo diễn Lưu, Vương Tỉnh hoàn toàn không coi trọng.
Nếu đạo diễn Lưu dám không cho anh ta thể diện, một cú điện thoại của anh ta cũng. đủ ngăn đạo diễn Lưu lăn lộn trong giới.
Bị Vương Tỉnh hung hăng ngang ngược nhìn chăm chăm, da đâu đạo diễn Lưu tê dại.
Ông thật sự không dám xúc phạm Vương Tinh, dù sao bố của ì Vương Tỉnh là Vương Sách đạo diễn số một trong giới giải trí, kiểm soát rất nhiều.
tài nguyên trong giới giải trí, quen biết với nhiêu nhà tư bản.
Dương Tiêu thờ ơ nói: “Kết luận sớm như vậy có phải là quá sớm không?
Chẳng phải đã nói rõ rôi à? Anh hỏi một câu, tôi hỏi một câu. Nếu tôi không trả lời được, tôi sẽ ngoan ngoãn rời đi. Nếu tôi trả lời được, anh không được tọc mạch nữa!”
“Ò? Tôi đã nói như vậy à?” Vương Tỉnh muôn ăn quyt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.